Bùi Nhiễm Nhiễm nghe thấy cậu trả lời kiên định như thế, trong lòng càng ấn chứng một chuyện, Dương Dương không thích Cảnh Thần Hạo thật.
Hai anh em tụi nhỏ một người thích, một người không thích, nhưng đối với Đường Sóc, cả hải người đều khá là thích.
Đại boss nhân phẩm của anh quả nhiên không tốt, không nhận được sự yêu thích.
Lúc này, Cảnh Thần Hạo đang xem sách ở Thường Nguyệt Viên không xa nho nhã hắt một cái hơi.
Anh buông sách trên tay xuống, lấy một tờ giấy ra lau miệng, đôi mắt sâu thẳm nhìn về nơi xa, là ai đang nhớ anh, hay là đang mắng anh?
Thấm thoát đã đến ngày 8 tháng 10, vừa mới nghỉ phép về, cả một bữa sáng bận đến Bùi Nhiễm Nhiễm ngay cả thời gian uống nước cũng không có.
Cho nên nghỉ phép rốt cuộc là vì cái gì, tăng thêm lượng công việc sau nghỉ phép sao?
Không mấy dễ dàng qua được buổi sáng, ăn được bữa sáng có thể nghỉ ngơi một hồi, cô liền ngồi ở phòng làm việc ngủ gật, mắt vừa nhắm liền có thể ngủ thiếp đi.
Cảnh Thần Hạo “cạch” một tiếng mở cánh cửa phòng làm việc chưa đóng, nhìn thấy Bùi Nhiễm Nhiễm nằm trên bàn liền bước vào trong.
Anh vừa bước vào liền cảm thấy có một luồng gió mát, anh ngẩng đầu nhìn về phía máy lạnh, không ngờ mới 22 độ, cô đang làm cái gì, không lo bị cảm sao?
Ánh mắt của anh xoay chuyển trên bàn làm việc, nhưng lại không nhìn thấy remote, ánh nhìn thẳng vào tủ trước mặt cô, remote chắc là ở bên trong hộc tủ.
Anh nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657101/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.