Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy cô ta chắc chắn bị khùng rồi, Cảnh Thần Hạo đi bệnh viện thì có liên can gì đến cô ta?
Không thể nói như vậy, dù gì cũng là sếp của cô ta, chỉ có một chút quan hệ nhỏ nhoi đó thôi, tốt hơn vẫn nên đến thăm anh ta.
Đến trước cửa bệnh viện An Như, cô ta đi một mạch vào, mùi thuốc khử trùng nồng nặc bên chóp mũi cô, người qua lại trong bệnh viện luôn tấp nập.
Cô ta vừa đi vừa cầm lấy điện thoại, ngón tay trượt ngang màn hình giá lạnh, cô ta vẫn không nghĩ đến Cảnh Thần Hạo đang mắc bệnh gì, không phải là bệnh nan y chứ? Không đến nổi xui xẻo vậy chứ?
Đáng chết, cô ta nên hỏi rõ Thích Thịnh Thiên mới được, hại đến bản thân suốt ngày luôn căng thẳng, căng thẳng đến không ra hồn nên mới đến đây.
Thế là cô ta liền bấm số gọi điện thoại cho Cảnh Thần Hạo, đặt bên tai nghe tiếng nhạc chờ thân quen, khi điện thoại được nhấc lên, trong lòng cô ta bỗng nhiên hồi hộp, tuyệt đối không phải là bệnh nan y khó chữa gì.
"Cảnh tổng, ngài đang ở đâu? Tôi đại diện toàn thể nhân viên của Cảnh Thị đến thăm ngài." Cô ta đứng trước thang máy, ánh mắt nhìn chằm vào những dãy số không ngừng đi lên.
Âm thanh xung quanh rất nhốn nháo, nhưng mà cô ta vẫn nghe rất rõ câu trả lời của anh ta, "phòng khám lầu 3 khoa ngoại"
Cô ta lập tức ấn vào chiếc thang máy trước mặt, nhưng mà thang máy vẫn đang đi lên, lầu 3 có vẻ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657088/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.