Lẽ nào cô phải thích sao?
Mấy chuyện như nhổ lông trên đầu con hổ cô mới không thèm làm, một tên Cảnh Thần Hạo cô đã nhức đầu lắm rồi, lại thêm một tên Đường Sóc, tiểu bảo bối đây là muốn mệt chết cô sao!
“Mami, thật ra con cảm thấy chú Cảnh cũng không tệ, hai người cùng đi khảo sát nhỉ!” Noãn Noãn cũng không chịu thua nên dựa người về phía trước.
Mặc dù trong lòng cô cũng rất thích chú Đường, hôm nay còn ra mặt thay bọn họ, thế nhưng tâm lý nho nhỏ của cô lại thích chú Cảnh hơn.
Thật là khó lựa chọn nha! Chú Đường cũng tốt, chú Cảnh cũng tốt.
Hiện giờ Noãn Noãn đều có loại cảm giác lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, tỏ vẻ bỏ cái nào cũng không nỡ.
“Bảo bối, mami tạm thời không có ý định tìm bạn trai.” Cô thành khẩn nói.
“Không sao, chúng ta dựa theo tiêu chuẩn tìm ba đi.” Dương Dương chững chạc gật đầu, sau này phải tạo nhiều cơ hội cho chú Đường và mami gặp mặt.
Nếu như công việc của Đường Sóc không nhiều, mỗi ngày tan học chính là một cơ hội không thể bỏ lỡ, nhất định phải nắm chắc trong tay.
“Dương Dương, Noãn Noãn, chuyện hôm nay các con......” Cô nghĩ tới đây liền chua xót, tay cầm tay lái nắm thật chặt, khớp xương nhô ra, có chút trắng bệch.
Đêm hôm đó bị bỏ thuốc, gặp được Cảnh Thần Hạo, xảy ra chuyện đó với anh ta, cô chưa bao giờ hối hận qua.
Nhất là một người tha hương nơi đất khách quê người, ba bị giam trong tù, mẹ không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657076/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.