Đợi ký giả tỉnh táo lại, phát hiện đã trúng kế, Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm đã đi đến thảm đỏ, đứng trước cửa hội trường.
“Khoác tay tôi.” Cảnh Thần Hạo dừng bước, khẽ cong tay lên, mắt đen sâu thẳm.
Bùi Nhiễm Nhiễm chấn động, nhưng lại hào khoáng đưa tay ngọc lên đó, mặt mang theo nụ cười khéo léo.
Sắc mặt lạnh lùng của Cảnh Thần Hạo từ từ tan chảy, đưa thiệp mời cho người bên cửa, người đứng đợi ở cửa nhanh chóng bước lên trước, đẩy cửa giúp Cảnh Thần Hạo.
Nhất thời, ánh nhìn của mọi người tập trung nhìn hai người rất xứng đôi kia, có kinh ngạc cũng có ngưỡng mộ.
Trong đó, cũng bao gồm Âu Dương Lập đang trò chuyện với Lý đổng Hà thị.
“Nhiễm Nhiễm?”
Người đàn ông đồ tây cố tình trang điểm mắt cho cô, khiến mắt càng thêm rạng rỡ và sáng, cô như vậy… càng giống Bùi Nhiễm Nhiễm.
Tay cầm rượu của Âu Dương Lập, khẽ run rẩy, mặt cũng có chút cứng đờ, anh lên trước vài bước, tí nữa mất khống chế, lại bị Hòa Miêu ở kế bên kéo lại.
“Anh Âu Dương, anh sao thế?” Hòa Miêu có chút không hiểu, thuận theo ánh nhìn của Âu Dương Lập nhìn ra cửa, sau khi thấy Bùi Nhiễm Nhiễm, ánh mắt lập tức âm u.
Sao lại là phụ nữ xấu già đó?
Âu Dương Lập tỉnh táo lại, tỉ mỉ nhìn mới phát hiện là Bùi Dĩ Hàn đó, ánh mắt vốn sáng lên lập tức trở nên tối tăm.
Ha, sao anh lại mắc cười như vậy, Nhiễm Nhiễm giận anh, sao có thể gặp lại anh được!
Bùi Nhiễm Nhiễm không mất tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656994/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.