3h chiều, Cảnh Thần Hạo trực tiếp đưa Bùi Nhiễm Nhiễm rời Cảnh thị, trên đường, không biết bị bao người ngưỡng mộ. 
Đặc biệt là Khâu Tịch, mắt muốn lòi ra. 
Tại sao loại phụ nữ xấu già như Bùi Dĩ Hàn, lại là người Cảnh tổng thích? 
Cảnh THần Hạo dùng khóe mắt liếc nhìn cô, tò mò phản ứng của cô. 
Nhưng Bùi Nhiễm Nhiễm lại không chút ái ngại, như là lời đồn 4 phía cô không nghe thấy, lưng vẫn thẳng, cao gót tinh tế chạm vào đất vang lên tiếng thanh giòn, cô đi rất thản nhiên. 
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa ngồi xuống, đưa tay muốn thắt dây an toàn, nhưng bị Cảnh Thần Hạo giành mất. 
Anh từ từ lại gần, cúi đầu nghiêm túc giúp cô thắt dây an toàn, khoảng cách quá gần, mũi có thể ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt trên người cô. 
“Được rồi.” 
Cảnh Thần Hạo nhíu mày, đứng dậy, môi mỏng như có như không lướt qua tai của Bùi Nhiễm Nhiễm, cảm giác như mang theo luồng điện. 
Bùi Nhiễm Nhiễm có chút hoảng loạn, tay để sau lưng, vô thức nắm lấy ghế dựa, mặt lại không biến sắc. 
Chỉ là đến bản thân cũng có thể cảm nhận được, tim, như đang nhảy lên vậy. 
Xe khởi động, Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn phong cảnh bên đường, lái được 1 lúc, mới không hiểu quay lại hỏi, “Lúc này còn sớm, anh dẫn tôi đi đâu?” 
“Thay đồ giúp cô.” Cảnh Thần Hạo đeo kính râm, khuôn mặt như được dao gọt càng thêm tà mị, anh chân đạp ga, tính năng của xe đua hàng đầu được khai thác, chạy tốc độ nhanh. 
- ----------- -------------- 
Xe dừng trước 1 tiệm tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656992/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.