Bùi Nhiễm Nhiễm biết không né được, quyết định nói thật cho Tri Hiểu nghe. Chỉ là… Dương Dương không được.
“Dương Dương, con mang em đi chơi, được không?”
Đứa nhóc lắc đầu như cái trống lắc, “Không được, con muốn nghe, ai bắt nạt mẹ?”
“A! Mami, bị bắt nạt sao?” Bùi Nhiễm Nhiễm hít 1 hơi, cục thịt nhỏ liền nhào lên người cô kiểm tra.
“Đừng quậy, ngoan, mami không bị bắt nạt.”
Bùi Dương vẫn không tha, “Vậy vết đỏ đó, con không tin con nhìn nhầm.”
Nghe 3 chữ vết đỏ đó, sắc mặt Lâm Tri Hiểu thay đổi, vết đỏ? Vết đỏ nào?
“Có thể vô tình đụng vào đâu, hơn nữa, ai dám ức hiếp mẹ.” Mặt Bùi Nhiễm Nhiễm mang nụ cười, chớp chớp mắt.
Chỉ đáng tiếc, nhóc con không nể mặt cô, động đậy môi, “Mami. nếu chém gió nhiều quá, sẽ bị chém nát đấy.”
Lâm Tri Hiểu nhất thời không nhịn được, cười ra tiếng. Nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh của Bùi Dương, lòng sợ hãi, lập tức ngậm miệng, không dám cười.
Mấy ngày này cô qua rất bi lụy, đi làm bị ánh mắt lạnh lùng của Cảnh tổng, ở nhà bị ánh mắt lạnh của phiên bản Cảnh tổng nhí.
Nghĩ đến Cảnh tổng, Lâm Tri Hiểu căng thẳng, hôm qua Bùi Nhiễm Nhiễm cùng Cảnh tổng đi khảo sát Hà thị, trên người bạn thân có vết đỏ… không lẽ…
Mắt Lâm Tri Hiểu giật giật, không phải chứ!
“Đừng lo, mami không phải vẫn lành lặn về nhà sao? Ngoan, nghe lời, mami có chuyện muốn nói với mẹ nuôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo tay Noãn Noãn, đi đến bên Dương Dương.
- ----------- --------------
Lòng đứa nhóc càng hoài nghi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656975/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.