“Cảnh tổng, anh say rồi.” Bùi Nhiễm Nhiễm lấy tay lớn làm loạn của anh xuống, quay đầu nhìn Đường Sóc, “Tiên sinh, phiền anh gọi tài xế, đưa anh ta về.” 
Ngữ khí không nóng không lạnh. 
Đôi mắt hoa đào của Đường Sóc mang ý cười, “Khách sạn Khải Hoa, có phòng nghỉ riêng của Cảnh tổng, tầng 15, cả tầng của anh ấy.” 
Ý của lời này, ám chỉ rõ ràng. 
“Khóa phòng bằng vân tay, cho nên, chỉ có thể phiền cô.” Đường Sóc cười, thể hiện rõ bộ dạng coi kịch hay. 
“Anh, em đưa anh Hạo lên, nếu để xấu nữ này, vạn nhất cô ta ác ý thèm ăn thì sao?” Đường Tư Điềm vừa nói vừa đứng lên, đi về hướng Cảnh Thần Hạo, như là đợi không được. 
Ác ý thèm ăn, người phụ nữ này trong não chứa cái gì? 
Bùi Nhiễm Nhiễm mong sao Đường Tư Điềm đưa đi muốn chết, nhưng lúc này Cảnh Thần Hạo, đầu đã gối lên vai cô, tay ôm lấy eo cô, hô hấp phả giữa cổ cô, còn nóng bỏng không thôi. 
- ----------- -------------- 
“Xấu nữ, cô ôm anh Hạo không buông làm gì?” Miệng nhỏ của Đường Tư Điềm bĩu môi, mặt tức giận, nói xong, đưa tay hướng về Cảnh Thần Hạo. 
Cảnh Sóc không cản em gái, cứ để nó chết tâm, để tránh sau này phiền phức. 
Thích Thịnh Thiên đã say như chết, nhìn thấy động tác muốn chạm vào Cảnh Thần Hạo của Đường Tư Điềm, cơ thể run rẩy, não lập tức tỉnh táo. Xong rồi, xảy ra chuyện rồi. 
CHính vào lúc tay Đường Tư Điềm muốn chạm vào anh, Cảnh Thần Hạo nhíu mày, mở 2 mắt, trong mắt hiện lên tia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656972/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.