Cảnh Thần Hạo liếc nhìn cô, lạnh lùng nói, “Mắt cô rất đẹp.”
Như sao lấp lánh trên không trung, giống cô ấy vậy.
Nghĩ đến cô ấy, lòng Cảnh Thần Hạo mềm xuống, sau đó lại lạnh lùng.
Hai người trong xe không nói chuyện, Bùi Nhiễm Nhiễm ngồi bên trái, cách rất xa anh, may là xe rộng.
Cho đến khi tiếng điện thoại phá vỡ không khí im lặng trong xe, Cảnh Thần Hạo nhìn tên, là Thích Thịnh Thiên gọi.
“Tên nhóc Mẫn Lệ về rồi, anh em tụ họp, đừng đến trễ, 12h! Chỗ cũ, khách sạn Khải Hoa.”
“Uhm.” Ngắn gọn, biểu thị anh sẽ đi.
“Đừng có chỉ biết uhm, nhất định phải đến, nếu không sẽ bị Mẫn Lệ lột da!”
“Uhm.” Cảnh Thần Hạo nói xong cúp máy, từ đầu đến cuối chỉ 2 chữ, đều là uhm.
Thích Thịnh Thiên bên kia điện thoại tức muốn điên, nhưng không có cách. Ài, Cảnh Thần Hạo từ nhỏ đến lớn đều như vậy. Có thể trị cậu ta, chỉ có người phụ nữ biến mất 5 năm trước.
“Đến khách sạn Khải Hoa.”
Nhận được lệnh, Tiểu Dương gật đầu, thay đổi hướng vô lăng, hướng về đường khác.
- ----------- --------------
Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức ý thức người đàn ông này cần đi xã giao, lập tức nói, “Tiểu Dương, phiền anh cho tôi xuống ở phía trước.”
“Cô, đi cùng tôi.” Ngữ khí thể hiện không thể cự tuyệt, cứng rắn bá đạo, là phong cách thường ngày của anh.
Cô thật không hiểu, anh đi xã giao liên quan đến cô?
“Cảnh tổng nếu cần người đi cùng, công ty có rất nhiều người tài, tôi vẫn là không đi…” Bùi Nhiễm Nhiễm quay đầu, cao ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656969/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.