Lúc nghe tập đoàn Cảnh thị, bảo vệ biến sắc, lúc tiếp xúc ánh mắt lạnh lẽo, trên trán đã có người giọt mồ hôi lạnh.
Bộ dạng cực kỳ nghiêm túc lúc nãy, giờ nói chuyện bị cà lăm, “Cái này… cấp trên nói hôm nay Cảnh tổng sẽ đến, tôi lập tức báo quản lý, các vị xin đợi tí.” Nói xong bảo vệ quay người chạy vào.
Không lâu sau quản lý Hà thị mặt cười đi ra, “Cảnh tổng đại giá quang lâm, Hà thị lấy làm vinh hạnh!”
Vừa nói vừa đưa tay, lễ phép muốn bắt tay.
Cảnh Thần Hạo mím môi, nhưng vẫn nể mặt anh, đưa tay bắt nhẹ.
Mặt mập mạp của quản lý sắp cười đến nở hoa, “Không biết Cảnh tổng hôm nay đến, có chuyện gì?”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn Cảnh Thần Hạo 1 cái, anh không có ý muốn trả lời, hiển nhiên, muốn cô trả lời giúp, “Trước khi đến, chúng tôi có điều tra Hà thị 1 lượt, biết nội bộ Hà thị có vấn đề. Hôm nay đến nói về chuyện thu mua.”
Nghe 2 chữ thua mua, mặt quản lý hiện lên sự hoang mang, “Hà thị chúng tôi không thiếu tiền, kinh doanh rất tốt, không biết tại sao Cảnh thị có suy nghĩ muốn thu mua?”
Bùi Nhiễm Nhiễm vừa muốn trả lời, liền nghe giọng lạnh băng, người nói đương nhiên là Cảnh Thần Hạo.
“Tự nhiên muốn thôi.”
Bùi Nhiễm Nhiễm tí nữa nghẹn hơi chết, lại là tự nhiên muốn, ở công ty người ta, nói với quản lý là tự nhiên muốn thu mua, cũng quá không nể mặt rồi.
Chẳng qua, dám nói vậy, là bởi vì anh thật sự có năng lực.
Nghĩ đến đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656965/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.