Nhưng nếu không có loại chuyện đó, sẽ không có Dương Dương và Noãn Noãn. 
Đôi sinh đôi này, cô thật sự rất yêu, nhưng cô không thích ba tụi nhỏ. Cho nên, chuyện trên đời đúng là nhiều mâu thuẫn, khiến người khác vừa yêu vừa hận. 
Nhìn bộ dạng khó chịu của cô, anh đưa tay trực tiếp nhấn vào chỗ nhíu mày của cô. 
Bùi Nhiễm Nhiễm lập tức dùng tay chặn, “Cảnh tổng, khoảng cách chúng ta quá gần, nam nữ thụ thụ bất thân.” 
Cảnh Thần Hạo nhìn đôi mắt của cô, tuy âm thanh không giống, vẻ ngoài không giống, nhưng ngữ khí khi nói, cùng với biểu cảm, thật sự giống… 
Qua rất lâu, anh không nói chuyện, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy biểu cảm của bản thân cứng nhắc. 
“Cảnh tổng, không có chuyện gì tôi đi trước, còn về tài liệu trong tay anh. Anh nói tôi ngạo mạo tự đại cũng được, nói tôi nghĩ nhiều cũng được, nói chung, tôi không hẹn hò trong công ty.” 
Nói xong cô quay người, hoàn toàn thoát khỏi anh, trực tiếp đi ra khỏi cửa. 
Lúc chạm vào nắm cửa, cô bị bổ sung thêm 1 câu. 
“Tại sao theo học thanh nhạc? Không lẽ giọng của cô, vốn không khàn vậy? Đối với điểm này, cô có phải nên giải thích 1 tí?” 
Phần văn kiện này đúng là tra về cô, cô còn chưa mở đến cuối. 
Không ngờ, đến chuyện cô học thanh nhạc cũng tra ra, chuyện học thanh nhạc là cô bí mật đi. 
“Cho nên, Cảnh tổng không tin giọng tôi khàn đặc.” Lúc nói câu này, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn dùng giọng khàn. 
Lúc nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt anh, cô cười 1 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656959/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.