“Cô còn biết đỏ mặt?” Cảnh Thần Hạo miệng nhếch lên, mặt đầy trêu chọc. 
“Cảnh tổng, tôi là người có con rồi, hy vọng anh giữ khoảng cách với tôi.” Bùi Nhiễm Nhiễm lùi mấy bước, nghiêm túc chân thành nhắc nhở. 
Ngoài công việc, cô thật sự không hy vọng có liên hệ gì với anh. 
Ánh mắt Cảnh Thần Hạo sâu xa, như vũ trụ vậy, cũng như đại dương không thấy đáy, khiến người khác không nắm bắt được tâm trạng của anh. 
Thời gian như chất xúc tác, có thể khiến người khác trở nên trưởng thành hơn. 
Mà anh, lúc đó, trưởng thành nhiều hơn so với tuổi của anh. 
Anh bây giờ, so với lúc đó, càng bá đạo, càng cường đại, cũng càng biết tính kế người khác. 
“Mami.” Chính lúc này, lại nghe tiếng bé trai truyền đến. 
Cảnh Thần Hạo nhìn cô, “Cô có 2 con?” 
Hiển nhiên, lúc nãy là tiếng bé trai. 
“Đúng, 2 đứa, sinh đôi.” 
“Nếu con đã đến tìm, ra xem thử.” Cảnh Thần Hạo vừa nói vừa đi ra ngoài. 
Bùi Nhiễm Nhiễm tim đập mạnh, bên ngoài Dương Dương đang đứng! 
“Cảnh tổng!” Cô nhanh chóng đi về trước, kéo anh về sau, lực rất lớn. 
“Anh đừng ra ngoài, tránh bị hiểu lầm.” 
Thấy anh không nói chuyện, cô chỉ có thể nói tiếp, “Nói không chừng, chồng tôi ở ngoài.” 
Trước đây, khi nói dối cô sẽ đỏ mặt, nhưng bây giờ, dù nói dối động trời, cô cũng không đỏ mặt. 
“Sao, sợ bị bắt gặp?” Cảnh Thần Hạo lạnh lùng nhìn cô, sau đó lướt qua cô đi về phía cửa. 
Chưa đợi cô phản ứng, trực tiếp mở cửa. 
Lòng Bùi Nhiễm Nhiễm đập mạnh, anh mở cửa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1656954/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.