“Lúc đầu khi Ninh Tông Bảo giam lỏng cụ nhà, bố mẹ Ninh Khuyết muốn gặp cụ nhà nhưng lại bị từ chối, họ phát hiện có gì đấy không đúng nên mới hoài nghi hỏi Ninh Tông Bảo, sau đó bị Ninh Tông Bảo tàn nhẫn ra tay giết hại”, Ninh Tông Thịnh nói, gương mặt cứng nhắc của ông ta nhìn Lâm Ẩn, cố nặn ra nụ cười.
Vẻ mặt Lâm Ẩn lạnh nhạt, nhìn biểu hiện của Ninh Tông Thịnh và Ninh Tông Bảo anh biết ngay hai người này chỉ là nhân vật ngoài lề mà thôi, họ căn bản không tiếp cận được bí mật cốt lõi của Ninh Tông Đạo.
Bí mật giữa Ninh Tông Đạo và người có biệt danh là “Cung Cửu” kia, hai người họ chắc chắn không thể biết được.
“Đại trưởng lão, những gì chúng tôi biết đều đã nói với ngài hết rồi, tuyệt đối không giấu diếm gì cả! Nhưng chỉ cần là chuyện ngài muốn hỏi, chúng tôi chắc chắn sẽ không giữ bí mật mà kể toàn bộ!”, Ninh Tông Bảo thấy Lâm Ẩn không có biểu cảm gì, bên trong ông ta hoảng sợ tột độ, vội vàng thề thốt: “Đại trưởng lão, xin ngài hãy tin tôi, Ninh Tông Bảo tôi nếu có nói dối một câu thôi sẽ bị vạn tiễn xuyên tim, ngũ mã phân thây!”
“Đại trưởng lão, ngài nhất định phải tin chúng tôi đấy, những gì chúng tôi đã nói đều là sự thật, nếu có nửa lời dối trá sẽ bị trời phạt ngay!”, Ninh Tông Tịnh cũng gật đầu như giã tỏi, quỳ xuống đất mà thề.
Gương mặt Lâm Ẩn vẫn như thường, không để ý tới lời xin tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287481/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.