"Đang tấu hài à? Một thằng rể rác rưởi mà lại dám quấy rối ở nơi đường đường là hội đồng quản trị của tập đoàn Hải Dương sao?" Một ủy viên quản trị nhìn Lâm Ẩn với vẻ vô cùng khó chịu và tức giận.
"Lâm Ẩn? Cho dù cậu có chút quan hệ với chủ tịch Tưởng Kỳ, nhưng cậu cũng phải tự biết thân biết phận đi chứ?" Một ủy viên nữ nói với giọng khinh thường: "Thẩm Tam Gia có mặt ở đây rồi, cái ghế này đến lượt cậu ngồi chắc?"
Hành động này của Lâm Ẩn khiến cho mọi người trong hội đồng quản trị đều vô cùng khó chịu.
Tên rác rưởi này dựa vào đâu mà ngồi ở vị trí chủ tịch? Chẳng khác gì ngồi lên đầu bọn họ cả?
Trong mắt bọn họ, ngay cả Phú Quý của Thành Bắc ngồi ở ghế chủ tịch cũng có chút không đủ tư cách nữa là!
Huống gì có Thẩm Tam Gia ở đây rồi, Thẩm Tam ngồi ở vị trí chủ trì cuộc họp, bọn họ còn có thể chấp nhận được, tuy Thẩm Tam không phải người trong giới kinh doanh, nhưng dù gì cũng là nhân vật có danh tiếng vang dội khắp nơi, gã có tư cách ấy. Nhưng Lâm Ẩn là gì cơ chứ? Một thằng rể rác rưởi hôi không chịu được của thành phố Thanh Vân!
"Khụ khụ." Thẩm Tam ho khan hai tiếng, rồi trầm giọng bảo: "Anh Lâm ngồi ở vị trí chủ tịch mà các người cũng dám chất vấn?"
"Hay để tôi giới thiệu với các người một chút, anh Lâm là người đầu tư nhiều nhất vào tập đoàn Hải Dương, trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287258/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.