"Tiêu thị?" Lâm Ẩn cười lạnh: "Tiêu thị dạy anh thành ra như thế à? Thành một tên súc sinh thấy đàn bà là nổi lòng tham?"
"Mẹ nó mày đang nói cái gì đấy?" Tiêu Trang tức giận quát lên, duỗi tay chỉ vào Lâm Ẩn: "Đúng là con ếch ngồi đáy giếng, mày nghĩ rằng tao không có cách trị mày à? Tao chỉ cần nói một câu là có thể phá hủy cuộc đời lẫn tương lai của mày đấy!"
"Ha ha, anh Tiêu, anh nói nhiều với tên rác rưởi bám váy đàn bà này làm gì chứ? Anh ta ăn bám mà cũng lắm tự tin nhỉ." Tất Tâm Vũ ra vẻ xem thường mà nói, nở nụ cười quyến rũ ngã lên vai Tiêu Trang: "Anh Tiêu, dựa vào bản lĩnh của anh, muốn đoạt lấy cô vợ Trương Kỳ Mạt của anh ta chẳng phải chỉ là chuyện nhỏ thôi sao?"
Tiêu Trang cười đắc ý, nhìn Lâm Ẩn rồi đáp: "Tất nhiên rồi. Mày lấy gì mà đấu với tôi chứ? Tao muốn giết mày cũng dễ như bóp chết một con kiến mà thôi."
Đúng là không hiểu nổi mà, tên vô dụng như Lâm Ẩn sao lại cưới được một cô gái có khí chất tuyệt trần như Trương Kỳ Mạt cơ chứ, anh ta lăn lộn ngoài đời nhiều năm như vậy, ngôi sao màn bạc phong tình quốc gia nào cũng đã nếm thử, nhưng vẫn chưa từng gặp cô gái nào khí chất tuyệt trần như vậy.
Đúng là hoa nhài cắm bãi phân trâu mà.
Lâm Ẩn lắc đầu, đúng là vật họp theo lòi, toàn chó mèo tụ chung một chỗ với nhau. Tất Tâm Vũ lại còn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287232/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.