Vương Hồng Lăng nghiêm túc gật đầu, rồi hờ hững nói: “Không cần khách sáo, tôi chỉ tùy tiện đến xem thôi.”
“Cô Vương, cô là người nắm nhiều cổ phần trong khu vực trọng điểm về phim ảnh, cũng hợp tác với tập đoàn chúng tôi, cô là khách quý, đương nhiên chúng tôi phải tiếp đãi cô trịnh trọng rồi.” Dương Lệ nói với vẻ nịnh nọt: “Cô Vương, cô có cần tôi gọi nhân viên trong đoàn phim ra chào hỏi cô không?”
Vương Hồng Lăng bật cười, híp mắt nhìn Lâm Ẩn, dường như rất hưởng thụ sự tâng bốc của Dương Lệ vậy.
Cô ta cảm thấy có thể tỏ vẻ cao quý như vậy trước mặt Lâm Ẩn, đúng là chuyện tốt.
“Không cần đâu, tôi tùy tiện đi dạo là được rồi.” Vương Hồng Lăng nói.
Dương Lệ hỏi một cách cung kính: “Cô Vương, cô có cần tôi dẫn đường cho cô không? Tôi là quản lý phụ trách dự án con đường cổ, rất am hiểu về con đường này.”
“Không cần đâu.” Vương Hồng Lăng tiếp tục nói.
Dương Lệ gật đầu, cũng không dám tiếp tục gặng hỏi nữa.
“Dương Lệ, cô là quản lý của tập đoàn Hải Dương đúng không?” Lâm Ẩn mở miệng một cách hững hờ: “Cô nói tôi là người không có phận sự, vậy cô ta thì sao? Cô ta là người trong tập đoàn Hải Dương à? Cô ta có thể đi vào con đường cổ một cách tùy tiện như vậy ư?”
Vốn dĩ trong lòng anh còn hơi tán thưởng Dương Lệ, nghĩ rằng cô ta là một nhân viên có đạo đức nghề nghiệp trong tập đoàn Hải Dương, nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287218/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.