"Cho anh một cơ hội?" Lâm Ẩn cười lạnh: "Quay hình miễn phí? Không cần đoàn xe hơn bạc triệu nữa à?"
"Sếp Lâm, tôi sai rồi! Lúc nãy tôi có mắt mà như mù, tuyên truyền cho nhân vật như cậu là vinh hạnh của tôi!" Hồ Kim Vượng trưng khuôn mặt tươi cười mà bảo: "Tôi không cần đoàn xe nào cả, chỉ cần cậu cho tôi một cơ hội là được, tôi chắc chắn sẽ biểu hiện thật tốt, tuyệt đối khiến sếp Lâm hài lòng!"
"Muộn rồi." Lâm Ẩn nói rất thản nhiên, anh nhâm nhi tách trà, sau đó chậm rãi đứng dậy, không muốn để ý đến tên này nữa.
"Sếp Lâm, đừng đi mà, đợi tôi nói xong đã, tôi có nhiều fan lắm, chắc chắn sẽ tạo ra hiệu quả tuyên truyền vô cùng tốt!" Hồ Kim Vượng vội nói rồi chạy đến cầu xin, chỉ sợ Lâm Ẩn bỏ đi.
Anh ta thật sự rất sợ, Tưởng Kỳ là người như thế nào chứ, tiền và quyền trong tay lớn đến mức không tưởng tượng được, quăng cục tiền ra thôi cũng có thể đập chết anh ta, chứ đừng nói chi là còn có các hợp đồng chính sách vô cùng quan trọng với chủ tịch Lý - người đã một tay nâng anh ta lên.
Chỉ cần một cú điện thoại là có thể khiến anh ta tan tác sự nghiệp. Bởi vì anh ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi.
"Cút sang một bên! Sếp Lâm nói nghe không hiểu sao? Còn muốn cản đường nữa?" Tưởng Kỳ quát mắng, dọa Hồ Kim Vượng không dám đến gần nữa, mặt anh ta ngập tràn vẻ cay đắng.
"Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2287193/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.