Nhà Trương Kỳ Mạt ở trong khu chung cư Giang Trì, đây là tòa nhà đã xây từ mười năm trước, lộ rõ vẻ cũ kỹ giản dị. 
Và cũng không hề xứng với thân phận người của Trương gia thành phố Thanh Vân. 
Về đến nhà, bố mẹ vợ của Lâm Ẩn, Trương Tú Phong và Lư Nhã Huệ, hai người đang ngồi trên sô pha với vẻ mặt nghiêm túc. 
"Hừ!" Lư Nhã Huệ cười lạnh: "Lâm Ẩn, cậu còn có mặt mũi về cái nhà này?" 
"Chuyện xảy ra trong hôn lễ ngày hôm nay chúng ta đã biết hết rồi, Lâm Ẩn, cậu đúng là sao chổi mà! Chuyện đang tốt đẹp cũng bị cậu phá hỏng!" Lư Nhã Huệ đứng lên quát to. 
"Bỏ đi, mẹ, đừng nói nữa, chuyện này không trách Lâm Ẩn được. Nhà bác cả hoàn toàn không có ý định giúp chúng ta đâu." Trương Kỳ Mạt giải vây. 
Lư Nhã Huệ nghe xong càng thêm giận dữ, nổi giận đùng đùng nói: "Đứa con gái ngốc này, con còn nói giúp cho cậu ta à? Cậu ta hại con chưa đủ hay sao? Không phải cậu ta thì bây giờ con phải nghèo khổ như vậy sao? Đáng lẽ con phải gả đến một nhà quyền thế mới phải!" 
"Mẹ, tại sao mẹ cứ muốn dựa dẫm vào người khác? Không thể dựa vào chính mình sao?" Trương Kỳ Mạt nói. 
"Dựa vào chính mình? Được, con nói hay lắm." Lư Nhã Huệ cười khổ, nhìn Trương Tú Phong với vẻ mặt không hài lòng: "Con gái vì ông mà vất vả ngược xuôi, chịu bao uất ức, còn ông thì sao? Có thể làm được gì?" 
Trương Tú Phong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-bac-nhat-de-quoc-100-kieu-treu-choc-vo-cua-quan-thieu/2286821/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.