Sáng hôm sau khi cô thức dậy nhìn ngó xung quanh sau đó thì liền thắc mắc:
- Không phải hôm qua mình còn trên xe sao?
Sau đó Nhiên Hi Hoa gạt bỏ dấu chấm hỏi đó mà đi xuống nhà. Khi cô bước xuống thì thấy 1 người đàn ông đang ngồi vắt chéo chân, tay thì cầm ly cà phê nhâm nhi cùng với đó là chiếc điện thoại. Không ai khác đó chính là Từ Thiên Kỳ, nhưng hình như anh ta đang xem 1 thứ gì đó khó chịu đến nỗi khiến 2 chân mài nhau lại muốn đụng vào nhau. Sau đó Nhiên Hi Hoa liền lên tiếng.
- Thiên Kỳ, tại sao tôi lại ở nhà của anh?
Nghe được tiếng nói, Từ Thiên Kỳ bất giác ngước lên nhìn theo hướng phát ra tiếng nói ấy.
- Dậy rồi sao? Ăn sáng không? Tôi dọn ra nhé?
Nhiên Hi Hoa khó hiểu mà suy nghĩ: “Gì đây? Anh định mưu đồ gì với tôi?”
Nghĩ thì nghĩ như thế nhưng khi anh dọn đồ ăn ra thì cô lại gặt phăng sự nghi ngờ ấy mà chạy đến bàn ăn với đôi mắt sáng rỡ.
- Wow, gì đây? Sao hôm nay có lòng tốt lại muốn tôi ăn sáng đây? Muốn giúp chuyện gì nói bổn cô nương giúp anh.
Từ Thiên Kỳ nghe đến đây liền hơi nhau mài. Con nhóc này hôm nay bị gì vậy, bộ chưa tỉnh ngủ sao? Bản thân anh cái gì trên đời này không có? Đẹp trai, tử tế, kinh tế và có gia thế. Anh đây còn cần cái gì?
Nghe vậy anh liền có ý định ghẹo chọc cô nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-manh-dinh-tinh/3594740/chuong-27.html