Cô thấy bọn chúng chạy đi hết rồi mới quay lại quay lại xem anh như thế nào. Lúc này mới chợt nhớ ra chân cô còn đau, rồi cô mới khuỵu xuống.
- A huhu, đau chân quá đi!
- Hi Hoa? Cô không sao chứ?
Lúc này anh mới tiến đến chô cô.
- Giám đốc? Anh không sao chứ? Có bị làm sao không?
- Doạ... doạ tôi sợ muốn chết. Cô mạnh thật đó!
- Tại cha tôi có dạy võ với cả tôi luyện võ từ nhỏ, chứ không pha lúc nãy cũng không biết làm thế nào.
- Cũng mừng là có cô đó, nếu không tôi cũng không biết phải làm sao.
- Cũng may là anh không sao.
- Cô đứng dậy được không? Tôi cõng cô về nhé?
- Được.
Rồi Từ Thiên Kỳ đến cõng cô về, gần nhà cô có 1 công viên nên Nhiên Hi Hoa cũng muốn hóng mát ở đó tí. Nên cô và anh đã ghé đến chỗ đó.
< Tại công viên >
2 người họ ghé qua 1 cửa hàng tiện lợi gần đó.
- Giám đốc, anh lái xe nên không được uống rượu đúng không? Vậy uống cà phê nhé?
- Được!
Mua ở cửa hàng tiện lợi rồi mới đi vào công viên.
- Giám đốc chúng ta tâm sự đi.
- Tâm sự sao?
- Đưng vậy!
- Tâm sự về chuyện gì?
- Đại loại như nhà anh có mấy người, cuộc sống trước khi làm giám đốc của anh như nào.
- Thì... nhà tôi chỉ có 1 mình tôi, hồi nhỏ thì tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suc-manh-dinh-tinh/3594726/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.