"Anh lại trêu em!"
Đá bật cười, khá lắm, giờ còn biết phản kháng lại rồi cơ đấy.
Sữa Chua nhăn mày, cậu dịch mông vào trong giường, xoay lưng lại với anh. Tự làm tự chịu, cuối cùng Đá phải vỗ về chú mèo nhỏ đang xù lông trước mặt một lúc lâu mới dỗ cậu ăn xong hộp cơm.
"Ăn sữa chua không?"
Sữa Chua vẫn chưa hết giận hẳn, cậu hừ một tiếng, khoanh tay xoay mặt sang chỗ khác.
"Anh ra ngoài nghe điện thoại một lát."
Sữa Chua gật nhẹ đầu, coi như cho anh chút mặt mũi.
Cửa phòng bệnh khép hờ, tiếng nói chuyện ngoài cửa truyền tới tai Sữa Chua câu được câu mất.
"Ăn rồi ạ... Cũng không xa lắm, con đạp xe mười lăm phút là tới... chỉ có chỗ đó bán thịt kho tàu ngon có tiếng... Thời tiết đâu có nóng lắm... con vẫn ổn... cũng may lúc mua về sữa chua chưa hết lạnh... vâng, không chịu ăn... lỗi của con, do con trêu em ấy quá đà..."
Đã gần hè, thời tiết bắt đầu trở nên oi bức, anh lại đạp xe mười lăm phút chỉ để mua một hộp cơm ngon cho mình, sau đó còn mua thêm sữa chua rồi cất công giữ cho nó còn lạnh.
Tất cả đều sẵn sàng, đưa đến tận tay cậu, vậy mà cậu còn làm mình làm mẩy.
Sữa Chua nghĩ một hồi, chớp mắt khóe mi đã hơi ướt át.
Cậu dùng tay áo chùi sạch đi, mau nước mắt không phải tính cách tốt, quan trọng nhất, Đá từng nói nếu cậu khóc anh sẽ đau lòng. Cậu không muốn anh đau lòng.
Đá nói chuyện xong thì đi vào, anh cầm hộp sữa chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-chua-danh-da/948411/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.