[Đá]: Còn thức không?
Sữa Chua vội vội vàng vàng gõ chữ, chỉ sợ anh bỏ đi ngủ mất.
[Sữa Chua]: Còn thức.
Sau đó lại gõ tiếp, lo anh chê mình không chủ động.
[Sữa Chua]: Có chuyện gì sao?
[Đá]: Sáng mai tôi qua nhà em.
Sữa Chua kìm không được cảm giác vui sướng tràn lên từ đáy lòng, nhưng lòng vui một đằng tay gõ một nẻo, kết quả cho ra một câu như sau:
[Sữa Chua]: Không cần đâu, mình tự đi cũng được mà.
Gửi xong cậu hối hận vô cùng, trong lòng cầu mong một ngàn lần rằng Đá sẽ vẫn sang cùng mình đi học...
Đá nhìn điện thoại cười cười, nghĩ thầm em ấy thật biệt nữu, thản nhiên nhắn lại:
[Đá]: Cần, sáng mai sáu giờ đúng.
Sữa Chua cố gắng đáp lời sao cho không quá vui sướng, sau đó úp điện thoại xuống, cười ngoác cả miệng lăn lông lốc trên giường. Vui... vui quá đi!
Vui đủ rồi, ngọt ngào đủ rồi, Sữa Chua lo lắng xuống phòng khách xin phép ba mẹ.
"Có chuyện gì thế?" Vẫn là mẹ Sữa tinh ý phát hiện con trai thập thò ở cửa.
Đầu cậu rối thành một mớ len hỗn độn, vội vàng nói qua loa: "Con... mai con lại đi ăn sáng với Đá nha ba mẹ." Nói xong thấp thỏm chờ đợi.
Sau buổi sáng hôm nay, Mẹ Sữa có ấn tượng vô cùng tốt với Đá, một Alpha đẹp trai lại lễ phép, bà yên tâm gật đầu: "Ừ được, đi đi." So với mẹ Sữa hôm qua lo tới lo lui Đá có ý đồ với con trai mình như là hai người khác nhau!
Sữa Chua chỉ chờ có câu này, bừng bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-chua-danh-da/948392/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.