Hôm sau đến lớp, việc đầu tiên Sữa Chua làm chính là cúi đầu nhìn xuống ngăn bàn.
Hộp TH và giấy nhớ sao lại vẫn còn ở đây nha? Chả lẽ người kia không đến lấy về hả, để qua một đêm thế này chắc là hỏng mất rồi. Sữa Chua tiu nghỉu cầm lấy TH và mảnh giấy nhỏ đặt lên bàn, cậu ngạc nhiên phát hiện đây là một hộp mới tinh còn lạnh, a, hình như mặt sau giấy có chữ.
"Không nhầm, chính là cho cậu, Sữa Chua."
Đôi mắt hạnh nhân mở lớn, người này biết mình, hơn nữa còn biết mình thích sữa chua, là ai vậy? Nét chữ này cứng cáp hữu lực, nhìn qua rất đẹp, Sữa Chua đã từng soát vở bài tập các bạn cùng thầy Toán, cậu có trí nhớ khá tốt, không nhầm thì trong lớp chẳng có người nào viết đẹp như vậy. Ai tặng sữa chua cho cậu được nhỉ, tại sao lại tặng cậu nhỉ?
Vũ đến lớp thì thấy bạn mình lại lâm vào rối rắm, hắn nhìn trên bàn cậu có TH thì ngay lập tức đoán được đôi ba phần câu chuyện: "Hello, người ta lại để nhầm hả?"
Nghe giọng nói ngả ngớn ngày thường vang lên bên tai, Sữa Chua làm một việc chính bản thân cậu cũng không hiểu: giấu mảnh giấy nhớ đi.
"Không, không phải để nhầm, chính là cho mình."
Vũ nhướng mày nhìn dáng vẻ giấu đầu lòi đuôi của cậu, nhưng hắn không vạch trần, chỉ cười trêu chọc: "Mau ăn đi không hỏng mất, nói không chừng là người theo đuổi cậu tặng đó."
Người... người theo đuổi?!!
Vũ nhìn đôi tai hồng hồng của Sữa Chua, đưa tay lên miệng giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-chua-danh-da/240322/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.