Edit: jena
Nghe nói là Đoạn Trì tự mình xuống bếp, Cảnh Tây ngạc nhiên: " Anh còn biết nấu cơm nữa hả?"
Đoạn Trì: "Mới học được."
Hắn cũng không biết vì sao đột nhiên lại nghĩ rằng tự mình nấu cho cậu ăn như vậy sẽ làm cho cậu cảm động.
Ban đầu tưởng rằng nấu ăn rất khó, thế nhưng đụng vào rồi thì như thiên phú có cơ hội bộc lộ ra, hắn vừa học liền biết.
Cảnh Tây đánh giá một bàn cơm, cảm thấy có lẽ ăn ngon.
Nếu vị giám đốc cao cao tại thượng đã dám bưng lên bàn, hẳn là có thể ăn rồi. Cậu rửa tay chân sạch sẽ, quay về chỗ ngồi, bắt đầu cầm đũa lên ăn thử.
Đoạn Trì: "Thế nào?"
Cảnh Tây thành thật: "Hương vị không tồi."
Đoạn Trì cười cười: "Em thích là tốt rồi."
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện.
Cảnh Tây kể lại chuyện ở chương trình, Đoạn Trì chỉ nghe vài ba câu đơn giản đã có thể tượng tượng ra toàn bộ khung cảnh lúc đó, hỏi cậu khi nào thì tập này phát sóng. Cảnh Tây không biết tốc độ biên tập ở thời đại này như thế nào nên hỏi hệ thống nhỏ rồi đáp: "Khoảng một tuần nữa."
Đoạn Trì: "Em xem cùng tôi được không?"
Cảnh Tây suy nghĩ nửa giây: "Tôi sẽ cố gắng."
Khóe miệng Đoạn Trì không khỏi cong lên. Nếu là lúc trước, Cảnh Tây sẽ đối phó qua loa mà "tùy", còn bây giờ là "cố gắng".
Xem ra không phải là do hắn ảo giác. Từ lúc ở chỗ khu điện ảnh ăn cơm đến mấy hôm trước dặn hắn phải đi ngủ sớm, đủ loại dấu hiện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bug-o-vu-tru-tieu-thuyet/927498/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.