Edit: jena
Cảnh Tây rất muốn giả vờ như không nghe thấy.
Nhưng nghĩ lại bây giờ trốn, lần sau cũng phải tiếp tục trốn, huống chi trong lòng đối phương còn nghi ngờ, cuối cùng quay ngược lại.
Con thỏ nhỏ ngây thơ mắt long lanh: "Giám đốc Đoạn gọi tôi ạ?"
Khi nói chuyện, cậu cũng hướng mắt nhìn ra ngoài ban công.
Nơi này là một không gian ngăn cách tách biệt với khômg gian bên trong, phía dưới có một vườn cây nhỏ, cây là cùng họ nhà trúc, có vài cây vươn cao gần đến đây – cậu nhanh chóng liếc mắt nhìn, muốn đi qua bên đó.
Cậu nghĩ mình hơi mệt, Đoạn Trì đã chỉ tay vào ghế dựa: "Ngồi xuống đi."
Ban công không lớn, chỉ có hai chậu cây và một bộ bàn ghế.
Một cửa kính ra vào, địa điểm thích hợp để tâm tình.
Cảnh Tây đứng im không nhúc nhích: "Ngài có chuyện gì sao ạ?"
Đoạn Trì: "Ngồi xuống trước đi đã."
Cảnh Tây: "Không được đâu, tôi sợ người lạ, nếu không có chuyện gì quan trọng thì tôi nên đi trước."
Đoạn Trì: "Cậu có biết với Ất Chu không?"
Cảnh Tây: "Biết chứ ạ, cậu ấy không phải là "người định mệnh" của ngài sao? Ai ở tinh vực này cũng biết."
Đoạn Trì: "Vậy từng tiếp xúc với em ấy chưa?"
Cảnh Tây dừng một chút.
Trên phi thuyền có một tầng là sòng bạc, thỏ con nghèo khổ không có tiền nhưng cũng không khiến cậu mất đi niềm vui của mình, vì vậy cậu alo cho cộng sự xoay một số tiền đến cho mình.
Cậu hỏi hệ thống nhỏ: "Anh ta tra ra được số tiền đó không?"
Hệ thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bug-o-vu-tru-tieu-thuyet/927486/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.