Edit: jena
Cảnh Tây hồi phục tinh thần thì thấy mình đang đứng trong nhà tắm.
Tầm nhìn mơ hồ mờ ảo, cậu chớp chớp mắt, cảm giác nước từ trên mặt trượt xuống, hình ảnh cuối cùng đã nhìn thấy rõ ràng – ra là khóc.
Trước mắt có năm người vây quanh, hợp lực dồn cậu vào một góc.
Thấy cậu khóc, bọn họ càng thêm khoái chí, ha hả cười, niết cằm cậu: "Khóc cái gì, tụi anh chỉ là muốn giúp cậu mà thôi. Nào nào tới đây, tụi anh chà lưng cho em trai nè."
Cảnh Tây né tránh móng vuốt của đối phương, cúi đầu chỉ thấy gã ta chỉ mặc độc một cái quần lót, cả người chưa dính một giọt nước nào, hẳn là vừa đến không lâu.
Năm người lại dư ra một cái khăn tắm, có thể hiểu là khăn của cậu đang quấn trên người đã bị họ kéo xuống.
Sau lưng cậu là một bức tường lạnh băng, cậu vừa nghe hệ thống nhỏ khái quát thực lực cùng bối cảnh của đối phương, vừa hướng người ta trả lời: "Không cần, em tự làm được."
Mới vừa khóc xong, thanh âm mang theo chút nghẹn ngào, một bộ đáng thương không tả nổi.
Mấy tên đó càng muốn ăn hiếp cậu hơn, lại lần nữa giơ tay muốn đè cậu xuống chiếm chút tiện nghi. Cảnh Tây bắt lấy cái cổ tay gần mình nhất, vẫn còn chút nức nở mà cảnh cáo: "Mấy người, mấy người... đừng có ép tôi."
Vài tên nghe thấy thế thì thấy thú vị: "Ép em thì sao nào?"
Cảnh Tây: "Tôi đánh mấy anh."
Họ lại cười ha ha: "Được thôi, em tới đây... A!"
Chữ "đây" chưa kịp phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bug-o-vu-tru-tieu-thuyet/927484/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.