Edit: jena
Ngữ khí của Cảnh Tây vô cùng thành khẩn: "Anh là người tốt, tôi cảm thấy..."
Đoạn Trì đánh gãy ngay lập tức: "Tôi không phải người tốt."
Cảnh Tây càng thêm thành khẩn: "Tôi là một công dân tốt luôn tuân thủ pháp luật, không thể ở bên cạnh người xấu được."
Đoạn Trì hỏi: "Vậy nếu tôi là người tốt thì sao?"
Cảnh Tây không chút nghĩ ngợi nói: "Vậy thì sẽ có người tốt hơn tôi phù hợp với anh."
Đoạn Trì cười nhẹ một tiếng, rốt cuộc không nhịn được mà vươn tay lên nhéo nhéo cằm cậu: "Sợ là không có người tốt hơn em rồi."
Hắn chỉ nhéo một chút rồi thả tay ra, lùi về sau kéo dài khoảng cách như ban đầu, không tiếp tục đề tài này nữa.
Tuy rằng hôm nay bị buộc đến bước phải thú nhận ra, hắn lại không thấy có vấn đề gì, còn thấy có chút nhẹ nhõm vì không cần giấu giếm nữa. Hắn hiểu rõ Chưa phải thời điểm thuận lợi, chưa thể có được người hắn muốn. Thế nhưng về sau có một điểm tốt là không cần phải nghĩ cách để gặp cậu nữa, có thể trực tiếp theo đuổi rồi.
Bên này thì Cảnh Tây không thể lạc quan nổi, vì cậu biết rõ Đoạn Trì không phải là người từ bỏ dễ dàng như vậy.
*truy thê áu áu áu áu áu áu áu áu áu áu áu
Cảnh Tây nghĩ rồi lại nghĩ, có thể mượn cơ hội này để đuổi người đi. Câu "Chúng ta trước mắt cần bình tĩnh thêm mấy ngày..." đang chuẩn bị nói ra đã bị Đoạn Trì ngăn lại.
Đoạn Trì: "Tôi nghe thấy tiếng chuông báo hiệu của cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sua-bug-o-vu-tru-tieu-thuyet/242880/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.