Trở lại phòng chăm sóc, thấy gia gia Tiểu Viễn đã tỉnh, đang cùng tán gẫu với cậu. Trần Viễn nằm úp sấp bên giường, đôi mắt sáng lấp lánh, tóc tai mới vừa được cắt tỉa xoã tung, thoạt nhìn rất giống một chú sóc nhỏ. Cố An Thành vào phòng cũng không quấy rầy bọn họ, an vị ngồi che chở ở một bên, gia gia đã biết trước hắn là bạn học tốt của Trần Viễn.
"Bạn tốt" Cố An Thành tự mình giới thiệu, Trần Viễn lúc đó có hơi giật mình, sau cũng chỉ còn lại tràn đầy cảm động. Cậu nên cảm tạ Cố An Thành, nếu không phải cô của An Thành suy nghĩ ra biện pháp, thì cậu làm sao có thể có cái khả năng biết được một chỗ tốt như vậy! Đặc biệt là gia gia cậu còn thật sự có chuyển biến khá hơn, Trần Viễn kích động quay đầu nhìn Cố An Thành, "Gia gia tỉnh rồi!"
"Ừm, tốt, bồi gia gia tán gẫu đi." Cố An Thành đặc biệt thích xem bộ dáng ánh mắt toả sáng này của cậu, nhìn đến tâm hắn cũng nóng, đôi mắt cũng phát nhiệt. Chính bản thân hắn cũng không biết tại sao, suy nghĩ muốn đứng lên tìm cái ghế đem tới đây, cùng ngồi bên giường gia gia với Tiểu Viễn, "Gia gia, có cảm thấy khỏe hơn chút nào không?"
Gia gia quanh năm ở bên ngoài phơi nắng phơi sương, trên mặt che kín từng đạo từng đạo dấu vết thời gian, bởi vì quá gầy cho nên hai gò má lão nhân cũng hóp lại, trải qua mấy ngày điều dưỡng, bất quá cũng chỉ là khí sắc có chuyển biến tốt.
Lão nhân ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-yeu-thuong-cua-tra-cong/175358/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.