Trần Viễn cũng chỉ chợp mắt được một lúc, thời điểm tỉnh dậy từ trong mê man còn đờ đẫn mất mấy giây không biết mình đang ở chỗ nào.
Cậu vừa hồi thần nhấc mắt lên đã nhìn thấy cái cằm cương nghị của Cố An Thành. Cố An Thành trầm ngâm phóng tầm mắt nhìn xa xăm, không biết đang suy nghĩ cái gì, bất tri bất giác hiện ra mấy phần thành thục cùng ổn trọng so với tuổi tác hiện tại rất không phù hợp. Vậy nhưng Trần Viễn không cách nào ổn định được trái tim nhảy loạn, đây là Cố An Thành a... Cậu luôn có cảm giác ở một vài điểm nào đó chính mình vẫn không thể tin được...
Cố An Thành rất nhanh liền phát hiện cậu đã tỉnh lại, cúi đầu nhìn, thậm chí còn đưa cả hai tay ra nặn nặn khuôn mặt của cậu. Trần Viễn còn chưa kịp căng thẳng, liền phát hiện mình cũng không bị hắn bấm đau, nhất thời mặt hồng lên một tầng, "Chúng ta quay lại lớp học đi."
Mới dứt lời lại ngay lập tức hối hận, thật muốn đem câu nói vừa rồi nuốt vào trong cổ họng. Cậu làm sao có thể bởi vì tâm tình Cố An Thành ngày hôm nay không tệ mà hiển nhiên cho rằng mình gan to lớn mật, đủ tư cách để nói chuyện kiểu đó với hắn chứ.
Cố An Thành trái lại không cảm thấy bản thân bị xúc phạm chỗ nào, hắn trước kia đối xử với Trần Viễn không tốt, thậm chí đem so với cái cách hắn đối đãi cùng những người khác còn muốn kém hơn rất nhiều, nói tìm nguyên nhân chẳng qua cũng chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-yeu-thuong-cua-tra-cong/175347/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.