Sư Tử hai mắt ửng đỏ,ảm đạm,vô hồn hướng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Bên ngoài là cả không gian xanh mát của khuôn viên bệnh viện.Đáng lý ra nếu nhìn như vậy sẽ khiến con người ta cảm thấy thoải mái nhưng đối với Sư Tử trong mắt chỉ toàn là máu,máu chảy ra từ tim.
-Sư Tử
Không nhìn cũng biết là ai,chất giọng trầm khàn đặc trưng.
-Chuyện của Xử Nữ....
Hai từ ' Xử Nữ' vang lên như dội thẳng vào tim cô,nước mắt vô thức rơi tan vỡ vào không trung.Cô căn bản không thể chấp nhận được sự thật này,không thể tin là Xử Nữ thực sự không còn ở bên cô nữa,không còn nghe giọng nói ấm áp,nụ cười ôn nhu,sự ân cần chăm sóc,....
-Là do tôi,là do tôi hại chết anh ấy!Tất cả là do tôi!
Sư Tử bật khóc,tự dày vò chính bản thân mình.Thiên Yết đau khổ nhìn cô,nhẹ nhàng ôm cô vào lòng,hôn lên mái tóc:
-Không phải là do em,đừng tự trách bản thân mình!Em không có lỗi!
-Là lỗi do tôi,DO TÔI HẾTT!
-Em đừng như vậy,tôi đau lòng lắm!Em nghĩ Xử Nữ nhìn bộ dạng của em bây giờ mà yên lòng được sao?
-...
Sư Tử yên lặng nhìn Thiên Yết,y chỉ bị thương ngoài da,ánh mắt ngập tràn yêu thương nhìn cô,ánh mắt chân thành,không chút pha tạp.
-Em đã hứa với Xử Nữ phải sống hạnh phúc,vui vẻ và luôn luôn khoẻ mạnh thì nên thực hiện đi!Đừng để cậu ta phải phiền lòng.
-Hạnh phúc?Tôi bây giờ như phế vật vậy,không ai cần,không ai quan tâm,không ai yêu thương thì có gọi là hạnh phúc không??Hả??
Sư Tử cười nhạt,mất Xử Nữ cũng đồng nghĩa mất tất cả,không hạnh phúc,không vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-yet-toi-yeu-em/1112219/chuong-49.html