Cả một đời yêu thương em như thế,anh không cần cầu mong em nói yêu anh.Chỉ cầu mong em hãy luôn nhớ rằng:Có một người yêu em hơn sinh mệnh.....đó chính là anh.
----------------------------
Quay trở lại với chiếc du thuyền của Song Ngư.
-Nếu muốn biết cô ta ở đâu thì hãy nói yêu em đi?
Song Ngư mặt dày lên tiếng
-Nếu tôi nói không?
Thiên Yết cười nhạt
-Vậy thì cô ta sẽ....uhm....sẽ chết ngay tức khắc thì sao?Hả?Haha....
Thiên Yết tiến tới chỗ cô, áp sát cô vào tường,ánh mắt như muốn giết người đối diện.
-Nếu cô đã nói vậy rồi thì... tôi cũng sẽ không đi tìm Sư Tử...mà sẽ biến mất cùng em ấy.Vì Thế Giới không có em ấy,dù tốt đẹp hay xấu xa....đối với tôi cũng chỉ là một màn trắng xoá vô vị.
Tông giọng trầm ấm ôn nhu vang lên,những lời đó có thể khiến Sư Tử cảm động nhưng với Song Ngư thì là hàng ngàn với dao cứa mạnh vào. Đau lắm!
-Bộ nói yêu em khó lắm sao?Bộ anh không thể thương hại em mà nói ra sao?
Song Ngư bật khóc như một đứa trẻ,cậu đưa tay lên lau nước mắt cho cô.
-Đừng khóc vì một kẻ như tôi,tôi không xứng đáng với tình cảm này đâu.Tìm một người tốt hơn tôi,tôi tin người đó sẽ yêu thương cô thật lòng.
-Không muốn...không ai có thể thay thế được anh.Tôi sẽ dùng mọi cách để có được anh.
Thiên Yết bất lực nhìn cô,gương mặt không chút đùa giỡn.
-Nếu cô tiếp tục làm tổn thương Sư Tử thì ngay cả làm bạn chúng ta cũng không thể đâu.
----------------
Sư Tử đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không gian vô định,nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-yet-toi-yeu-em/1112217/chuong-47.html