Ngày thứ hai sau khi quay về, Ninh Quân Diên chuyển khoản cho Trần Vận Thành 10 vạn tệ, trước đó hắn còn chẳng thèm gọi điện cho Trần Vận Thành, hoàn toàn không cho anh thời gian để từ chối.
Nhận được tin nhắn thông báo của ngân hàng gửi tới, Trần Vận Thành ngồi ngẩn người ở trước cửa tiệm rất lâu, rồi gọi điện cho Ninh Quân Diên: “Ninh Quân Diên.”
“Hả?” Ninh Quân Diên vẫn đang đi làm, hắn đứng bên cạnh bàn y tá vừa lật xem bệnh án của bệnh nhân, vừa nhận điện thoại của Trần Vận Thành.
Trần Vận Thành nói: “Em thế chấp em cho anh đó.”
Đầu ngón tay sạch sẽ của Ninh Quân Diên đặt trên tờ báo cáo ở trước mặt, hắn dừng động tác lật trang của mình lại, nói: “Vậy em chuyển về đi.”
Y tá ngồi ở bàn y tá đang cúi đầu viết gì đó bất chợt ngẩng đầu lên, mở to hai mắt nhìn Ninh Quân Diên rồi lại vội vã cúi đầu xuống.
Trần Vận Thành nói: “Cho em thêm một chút thời gian nữa, em đảm bảo với anh sẽ rất nhanh thôi.”
Ninh Quân Diên hỏi anh: “Rất nhanh là nhanh bao nhiêu?”
Trần Vận Thành trả lời: “Gần đây chắc em sẽ bận lắm, nếu đã làm thì em muốn làm chuyện này cho thật tốt, đợi đến lúc em có khả năng trả lại tiền cho anh, thì chúng ta sẽ sống chung được không?”
Ninh Quân Diên nói: “Vậy thì đâu có tính là thế chấp cho tôi? Em chỉ thích dỗ dành tôi thôi.”
Đúng lúc có một y tá khác đi tới, cô vừa kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-y-lai-nguy-hiem/3150776/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.