Đại sảnh của Phúc Hương Lâu đã trống mười mấy bàn, chỉ còn lại khách khứa của năm sáu bàn đang uống rượu. Trần Vận Thành từ trên tầng hai bước xuống, đứng ở ven đường, xoay người lại nhìn Chu Ngạn đang bước xuống cầu thang.
Bước chân Chu Ngạn rất nặng nề, cậu ta đi thẳng tới trước mặt Trần Vận Thành mới dừng lại, hai tay đút trong túi áo bông, gọi: “Anh Thành.”
Lúc này ven đường chẳng có ai cả, có một chiếc taxi dừng ở chỗ phía trước cách đó không xa, có lẽ tài xế đang đợi khách.
Trần Vận Thành hỏi Chu Ngạn: “Không phải là chú không làm việc với Trương Văn Dũng à?”
Chu Ngạn cúi đầu chẳng nói lời nào.
Giọng Trần Vận Thành hơi bực bội: “Nói gì đi.”
Chu Ngạn vẫn cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Em phải kiếm tiền làm phẫu thuật cho con trai em.”
Trần Vận Thành nhìn cậu ta, hỏi: “Trương Văn Dũng cho chú tiền? Hắn bảo chú làm chuyện gì cho hắn?”
Chu Ngạn im lặng một lúc, mới ngẩng đầu lên nói: “Anh Thành, anh đừng hỏi nữa, coi như không biết không được sao?”
“Rốt cục thì là chuyện gì?” Trần Vận Thành nghiêm túc lặp lại lần nữa.
Chu Ngạn chậm rãi lắc đầu.
Trần Vận Thành nói: “Thời gian chú theo Trương Văn Dũng không ngắn, hắn là loại người gì chẳng lẽ chú không biết? Tiền của hắn dễ lấy vậy ư?”
Chu Ngạn giơ tay lên dùng sức vuốt mặt: “Em biết chứ, nhưng em có cách nào khác đâu? Đó là con trai em, em không thể nào đứng nhìn nó chết được!” Cậu ta dừng lại một lát, rồi giọng điệu bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-y-lai-nguy-hiem/148300/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.