“Anh say rồi à?” Trần Vận Thành hỏi Ninh Quân Diên.
Ninh Quân Diên lắc đầu, hắn nói: “Tôi không say.” Rồi thả tay anh ra từ trên giường ngồi dậy, hắn đứng dậy đi vòng qua bàn tới lấy áo bành tô đang treo ở bên tường của mình.
Trần Vận Thành thấy hắn định về thật, bèn nói: “Anh uống bia rồi, đừng lái xe.”
Ninh Quân Diên dừng động tác của mình lại, hắn lấy điện thoại ra, nói: “Tôi gọi tài xế được chỉ định*.”
(*Tài xế được chỉ định (代驾): tiếng Anh là designated driver, khi uống say, nếu ko thể lái xe thì họ có thể gọi dịch vụ để có tài xế đến lái xe mình về. Hoặc khi đi chơi với nhóm thì có một người sẽ hứa ko uống rượu để còn tỉnh mà đèo mọi người về nhà an toàn.)
Trần Vận Thành không có ý định giữ hắn lại, dù sao thì chỗ này của anh cũng chẳng có phòng thừa để cho Ninh Quân Diên ở, anh chỉ đợi cùng Ninh Quân Diên hơn mười phút, lúc người lái thuê tới, anh bèn tiễn Ninh Quân Diên về.
Lúc này mưa đã nhỏ lại, những hạt mưa li ti rơi xuống đất, gần như không nghe thấy âm thanh.
Tài xế được chỉ định trẻ tuổi khởi động ô tô, Ninh Quân Diên ngồi bên ghế phó lái, hắn ấn cửa sổ xe xuống, nói với Trần Vận Thành: “Mấy ngày nữa tôi phải đi công tác rồi.”
Trần Vận Thành gật đầu, không hiểu vì sao tự dưng hắn lại nói chuyện này với mình, tưởng là hắn vẫn còn điều gì muốn nói.
Nhưng Ninh Quân Diên chẳng nói gì nữa.
Trần Vận Thành đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-y-lai-nguy-hiem/148298/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.