Cảnh trong mơ cứ liên tục thay đổi theo thời gian, tôi như bị mắc kẹt trong đó, bất đắc dĩ trở thành khán giả, chứng kiến chuỗi ngày em bị bà ta hành hạ.
Ngoài cô lập em với mấy đứa trẻ trong xóm, bà ta liên tục sử dụng những chiêu trò hành hạ cả về thể xác lẫn tinh thần. Ăn cơm vương vãi bị đánh, ngủ hay giật mình cũng bị đánh, cười cũng đánh, khóc cũng đánh, và còn thường nặng lời xỉ vả em nữa.
Lâu dần, em ngày càng trầm mặc, thường xuyên ngồi ngẩn ngơ nhìn lên bầu trời, những trận đòn roi nhỏ của bà Thương giờ đây không thể làm em khóc được nữa. Người giống như khúc gỗ, thứ duy nhất khiến em có chút sức sống là đống đất trong vườn.
Dưới ánh nắng của buổi chiều tà, em ngồi ở vườn trước chơi đồ hàng, lấy lá su hào làm bát, em dùng cành cây đào một nắm đất nhỏ làm cơm, để lên chiếc lá ấy. Lúc này em đã năm tuổi, vì bị hành hạ mà cơ thể không lớn hơn được bao nhiêu so với lần đầu tôi nhìn thấy em ở trong mơ.
Tôi chần chừ một chút rồi tiến lại gần, đúng lúc này, phía bên kia bức tường rào, cạnh nơi em đang ngồi, bỗng phát ra tiếng nói:
"Bà tính làm thuê cho nhà Lưu Ly đến khi nào? Cả đời à?"
"Sắp rồi." Tiếng bà Thương vang lên.
Tôi đi xuyên qua cổng sắt, thấy bà Thương đang nói chuyện với một người đàn bà xa lạ. Nhìn qua hai người có vẻ không thân thiết lắm, nhưng nội dung cuộc trò chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458899/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.