Chị Lan hít một hơi thật sâu, bày ra dáng vẻ vợ hiền dâu thảo, bắt đầu lên tiếng, từng lời nói ra tựa như đứng trên cương vị của người khác mà suy nghĩ:
“Nhà con có mấy đứa em sàn sàn tuổi Dư nên con cũng không ngại việc em ấy đến sống cùng chúng con. Nhưng ngẫm lại, thấy không được hợp lẽ cho lắm. Dư sống ở quê, còn lấy lý do này, lý do kia được. Giờ Dư xuống Hà Nội, tất cả cũng ở Hà Nội. Con bé đến sống với tụi con mà không phải với bố mẹ, kiểu gì người ta cũng bàn tán ra vào. Bàn em Dư một chuyện, bàn đến bố mẹ không nuôi nổi đứa con, ảnh hưởng đến danh tiếng nhà mình thì chết. Dù sao em Dư cũng đang trong độ tuổi vị thành niên, để tâm sinh lý phát triển bình thường thì sống với bố mẹ vẫn hợp lý nhất.”
Vợ chồng như chim liền cánh như cây liền cành. Dù khi đó Hải Quân có nói sẽ tự tay chăm sóc Dư, không làm phiền đến chị ta nhưng nuôi người chứ có phải nuôi chó, nuôi mèo đâu mà một câu không liên quan có thể phủi sạch quan hệ được. Nên ngoài mặt chị ta không nói gì, song trong lòng đã có quyết định.
Ánh Dương nhếch môi, thầm nghĩ. Cô chị dâu này của chị không có gì ngoài cái miệng. Mặc dù ai cũng biết mục đích của chị ta, nhưng lời lẽ hợp lý đến mức, chẳng ai có thể chán ghét ra mặt. Nếu chị chưa chồng, chưa con, chị sẽ không ngần ngại mà đưa Dư về sống cùng với chị. Đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458897/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.