“Thế còn chị, năm sau thi đại học, tính gì chưa?”
“Tính thế nào là thế nào ạ?”
“Thi trường gì, ngành nào. Tôi thấy thi Đại học Y Hà Nội cũng được đấy. Học xong ra thực tập ở bệnh viện Bạch Mai.”
Bố với lấy nắm hạt dưa, nghe vậy bất mãn nói: “Sao lại theo ngành bà? Thằng Quân nó đã ra mở công ty riêng. Cái Dương nó theo ngành Y rồi giờ thì con Dư nó phải học trường Kinh Tế Quốc Dân, sau còn vào công ty tôi làm chứ! Bà không tính để cho cái thân già này nghỉ ngơi à?”
“Nó có đủ giỏi để cáng đáng cả cái công ty lớn đến thế không? Đã bao năm nay tôi khuyên ông thuê giám đốc bên ngoài về quản lý còn mình thì lui về sau ông không nghe, giờ trách ai!”
“Công ty này là tâm huyết cả đời của tôi, sao có thể giao vào tay người ngoài? Như bây giờ, bốn năm đại học, thêm vài năm cầm tay chỉ việc thì lúc đó tôi bảy mươi lăm, vẫn có thể trụ được. Sau thằng Quân giúp sức nó nữa. Một mình con Dương theo ngành Y của bà là đủ rồi.”
Nghe hai người lời qua tiếng lại, tôi khẽ cười. Từ khi nào bố mẹ lại coi tôi là người trong nhà vậy nhỉ? Còn thêm cả tôi vào kế hoạch an nghỉ tuổi già của họ nữa chứ. Kẻ duy nhất không có cổ phần trong công ty của bố là tôi, lại là người được kế thừa nó ư? Nghe nực cười thật đấy! Tôi cứ nghĩ, bố sẽ ép Hải Quân về cho bằng được ấy.
Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458895/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.