“Dư, cảm ơn cậu nha!” Nhi bưng má, thẹn thùng cảm ơn.
Biết Nhi đang nhắc tới chuyện gì. Tôi lẩm nhẩm “Tôi rất quan tâm, tôi mừng thay cho họ” ba lần trong lòng để củng cố niềm tin, tự thôi miên bản thân rồi mới vỗ vai Nhi, cười khanh khách.
“Có gì đâu mà phải cảm ơn. Hai cậu hợp nhau thế cơ mà. Kiểu gì chẳng thành đôi.”
Chả là vào một ngày nào đó của năm lớp 11 mà tôi chẳng nhớ, nhà trường có xếp lớp tôi và hai lớp khác đi lao động ở trường. Hôm đó, Nhi gặp Thành lớp bên và cảm nắng ngay lập tức. Biết tôi có quen cậu ta nên nhờ tôi làm mai.
Việc này nếu không thành, sẽ khá phiền. Nhưng vì tôi không ưa chuyện hắn đi đâu cũng nói tôi là bạn thân của hắn, là lá chắn để hắn ta quậy. Cộng thêm sự nhiệt tình quá mức của Nhi, tâng bốc tôi khắp trốn khiến việc tốt phải làm đã nhiều nay càng nhiều hơn, cũng như kẻ ghét tôi lại càng thêm ghét tôi. Nếu hai đứa nó thành đôi, hẳn là tôi sẽ được yên bình lắm đây. Nghĩ vậy nên khi Nhi ngỏ ý muốn tôi giới thiệu hắn cho nhỏ, tôi không chút do dự mà đồng ý ngay.
“Thật hả?” Hai mắt Nhi tỏa sáng, tựa như muốn tôi khẳng định điều đó thêm một lần nữa.
“Tất nhiên! Lúc nhìn hai cậu đứng cạnh nhau. Tớ đã ồ lên trong lòng và nghĩ, Quái lạ! Tại sao đến bây giờ hai đứa này mới biết nhau cơ chứ?” Hai đứa phiền phức, tất nhiên là hợp nhau rồi. Mong chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458880/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.