Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau An Kiều vào công ty.
Dưới không khí tò mò về vị giám đốc điều hành mới của mọi người, An Kiều cũng nhìn theo hướng cửa ra vào.
Một lát sau một người đàn ông mặc bộ vest màu đỏ tươi sặc sỡ bước vào, nhanh chóng thu hút toàn bộ ánh nhìn của mọi người trong phòng.
"Xin chào mọi người, tôi là giám đốc điều hành mới của công ty, Tạ Phong."
Người đàn ông nở nụ cười yêu mị, ánh mắt nhanh chóng nhìn vào chỗ ngồi cuối cùng trong phòng họp.
An Kiều có chút sửng sốt nhưng vẫn khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
Cũng không bất ngờ lắm khi người nhậm chức giám đốc điều hành Giang Minh là Tạ Phong. Sau hôm gặp Tạ Phong cùng Lăng Trường Ninh, An Kiều có tìm hiểu, Tạ Phong không chỉ là bạn Lăng Trường Cung, mà hiện còn đang là phó tổng tập đoàn Lăng Thị.
Cho nên việc Lăng Trường Cung cử Tạ Phong tới cũng là chuyện thường tình.
Tạ Phong cùng một số lãnh đạo của Giang Minh thảo luận và nói ra những phương án công ty triển khai vào thời gian tới, sau đó sắp xếp lại nội bộ công ty.
Cũng không thay đổi gì mấy, sao hạng A vẫn tiếp tục được công ty bồi dưỡng để nổi tiếng.
Sau hai tiếng đồng hồ, tưởng chừng như kết thúc cuộc họp thì Tạ Phong hờ hững mở miệng: "Dạo gần đây hình như diễn viên An Kiều của công ty ta đang dính vào scanal?"
Là đang nhắc đến scanal nữ diễn viên tuyến 18 có hành vi mờ ám với Mộc Ngân.
"Đúng vậy ạ, cũng là scanal nhỏ thôi, rất nhanh sẽ chìm xuống." Phó giám đốc Trần Dĩnh ngồi bên dưới nhanh chóng trả lời.
An Kiều nghe xong trong lòng cười khẩy, ý của Trần Dĩnh là muốn tự chìm vụ này xuống chứ không phải công ty sẽ xử lý cho cô a.
"Hiện tại Giang Minh đang đứng dưới tên của Lăng Thị, mọi hoạt động của Giang Minh đều ảnh hưởng đến danh tiếng của Lăng Thị. Lăng Tổng không muốn danh tiếng của Lăng Thị chịu bất kì ảnh tưởng nào, cho nên mong phó tổng Trần cho bộ phận marketing xử lí ổn thoả mọi chuyện. Và sau này nhớ chú ý một chút là được." Tạ Phong không lạnh không nhạt nói, cố ý nhấn mạnh từ 'Lăng Tổng' để thêm phần uy nghiêm trong lời nói.
Mặc dù vậy nhưng đủ khiến Trần Dĩnh gật đầu vâng theo ngay, vì chẳng ai dám ảnh hưởng đến Lăng Tổng mà Tạ Phong nhắc tới.
Tạ Phong liếc nhìn An Kiều, khẽ híp mắt đánh giá: "Tôi thấy cô An đây tài nguyên lại không tệ, thế tại sao vào Giang Minh 2 năm qua vẫn chưa bạo hồng? Là không có tài năng thực sự hay tại Giang Minh không có năng lực nâng đỡ nghệ sĩ?"
An Kiều đang định mở miệng thì Tiêu Lạc bên cạnh đã lên tiếng trước: "Thưa Tạ Phó Tổng, tôi đã cố gắng giành những bộ phim có khả năng nổi cho An Kiều, chỉ là hỏi tạu sao không bạo hồng thì tôi cũng đã làm hết sức rồi a."
Ý của Tiêu Lạc là gì? Cô không bạo hồng là do bản thân cô không có tài năng?
"Cô là?" Tạ Phong đưa mắt nhìn Tiêu Lạc hỏi.
Vẻ mặt Tiêu Lạc có chút sượng lại: "Tôi là quản lý của An Kiều, Tiêu Lạc."
Tạ Phong gật đầu: "Quản lý Tiêu tốn 2 năm vẫn không dẫn dắt một nghệ sĩ bạo lên được, xem ra kinh nghiệm vẫn còn chưa đủ nhiều."
"Tạ Phó Tổng, tôi..."
Tạ Phong cắt ngang lời nói cô ta: "Vậy đi, tôi sẽ sắp xếp cho quản lý Tiêu một khoá học lại về đào tạo nghệ sĩ. Còn về An Kiều, từ nay do Tố Cầm quản lý."
Ý tứ sâu xa chính là đổi quản lý cho An Kiều!
Mọi người trong phòng không thể nào bất ngờ hơn. Phải biết Tố Cầm là quản lý thành công nhất tại Giang Minh, người dưới trướng của Tố Cầm không có ai không phải là nghệ sĩ nổi tiếng, thậm chí còn có cả ảnh hậu cũng do một tay chị ta dẫn dắt.
Mẫn Nhiên nắm chặt hai tay, tức đến đỏ mắt.
Sao cô ta có linh cảm, giám đốc điều hành vừa mới đến thì vận may của An Kiều bỗng chốc tăng lên?
"Mọi người có ý kiến gì không? Nếu không thì hôm nay kết thúc tại đây!"
Quyết định của Tạ Phong tại công ty chính là đại diện cho ý của Lăng Trường Cung, nên ai dám có ý kiến?
Mọi người im lặng bước ra khỏi phòng trong một bầu không khí không mấy vui vẻ.
"Tạ Phó Tổng."
Mọi người đã rời đi trước, nên An Kiều khẽ gọi Tạ Phong lại.
Tạ Phong cũng không ngạc nhiên quay lại: "Cô An, lại gặp nhau rồi."
"Hôm nay cảm ơn Tạ Phó Tổng." An Kiều mỉm cười nói.
Việc đổi quản lý Tiêu Lạc thay bằng Tố Cầm chính là cho cô một nguồn tài nguyên vô cùng dồi dào. Dù vô ý hay cố ý thì cô cũng rất biết ơn.
"Thật ra tôi cũng chỉ là người làm công ăn lương. Cô An thông minh xinh đẹp như vậy chắc sẽ hiểu ý tôi, có phải không?" Tạ Phong ý tứ sâu xa nói.
An Kiều liền mỉm cười gật đầu: "Vậy phiền Tạ Phó Tổng gửi lời cảm ơn của tôi đến Lăng Tổng."
"No no, Lăng Trường Cung hẳn là không muốn nghe tôi chuyển lời đâu." Tạ Phong rất nhanh quay về bộ dáng bỡn cợt nói: "Dù sao thì nếu được mỹ nhân mời dùng cơm chắc hẳn Lăng Trường Cung sẽ thấy lời cảm ơn vô cùng có thành ý cũng nên."
"Dù sao thì cũng cảm ơn Tạ Phó Tổng trước, còn về Lăng Tổng tôi sẽ cảm ơn sau." An Kiều nói.
Tạ Phong gật đầu: "Cũng không có gì lớn lao, chẳng qua hiếm khi thấy Lăng Trường Cung quan tâm đặc biệt đến một người như vậy."
An Kiều cũng không biết đáp lời như thế nào, bởi vì chính cô cũng không hiểu Lăng Trường Cung đối với cô rốt cuộc là như thế nào.
"Tôi còn có việc nên đi trước." Tạ Phong rời đi, nhưng được vài bước bỗng nhiên quay lại nói: "À, Tiểu Ninh gần đây rất hay nhắc cô An, nếu rảnh cô có thể gặp mặt con bé, tôi thấy con bé rất yêu thích cô An."
Tiểu Ninh? Từ sau lần gặp mặt đó cô cũng không liên lạc với cô bé.
Thật ra An Kiều cũng rất yêu quý Lăng Trường Ninh, chỉ vì lúc đó sợ Lâu Tử Hằng suy nghĩ lung tung nên cô cũng không muốn dính líu đến Lăng Trường Cung.
Nhưng rốt cuộc, cô lúc nào cũng suy nghĩ cho anh ta, nhưng anh ta lại phản bội cô!
Giờ đây không còn ai có thể nắm trong tay cảm xúc của mình nữa, An Kiều bỗng nhiên cảm thấy như được trở về với tự do.
Công ty Giang Minh không hổ danh là công ty giải trí lớn nhất Hải Thành. Chỉ bằng vài câu nói của Tạ Phong, rất nhanh tối hôm đó một tin tức nhanh chóng được tung ra.
[Mộc Ngân lên tiếng xin lỗi vì lúc say đã có hành vi khiếm nhã với nữ diễn viên An Kiều.]
Bên dưới còn kèm theo vài bức ảnh được cắt ra từ camera của hội sở, thấy rõ An Kiều đang cố giãy giụa thoát khỏi vòng vây của gã ta, và tấm hình sau là lúc cô đã chạy thoát được.
Lúc xem được tin tức này An Kiều không thể tin vào mắt mình, đọc tới đọc lui vài lần xem đúng hay không.
Bởi vì người làm ăn lớn như Mộc Ngân đời nào chịu lên tiếng xin lỗi một diễn viên nhỏ bé như cô? Xin lỗi trước công chúng đồng nghĩa với việc gánh chịu tai tiếng, ảnh hưởng đến việc làm ăn trên thương trường.
Bên cạnh đó, camera hội sở không phải muốn xem là xem.
Chỉ vì scandal của cô mà tốn sức lực dẹp xuống như vậy thật khiến cô giật nảy mình.
Phía dưới bắt đầu có bình luận theo chiều hướng tích cực.
"Chỉ là hiểu lầm, hoá ra An Kiều không phải loại người thực dụng chỉ biết dựa vào gương mặt a."
"Không biết những người mắng người ta lúc trước bây giờ có áy náy lương tâm hay không?"
"Nghe nói Lăng Thị mua lại cổ phần Giang Minh?"
"Lầu trên nói chuyện có liên quan topic không đấy?"
"Có tôi mới nói. Liên quan mật thiết a."
"Lót dép ngồi ăn dưa nha."
"Giám đốc điều hành Lăng Thị cử tới chính là Tạ Phó Tổng, Tạ Phó Tổng vừa tới đã đổi quản lý của An Kiều."
"Đổi quản lý?"
"Chính là Tố Cầm a. Chắc ngày mai Giang Minh sẽ công bố tin chính thức thôi."
"Vậy ý của lầu trên chính là Giang Minh đang đầu tư tài nguyên cho bình hoa An của chúng ta."
"Chỉ là suy đoán."
"Tôi nghĩ An Kiều có tiềm năng, chỉ là chưa biết cách khai thác thôi."
"+1."
"Hình như đã quá xa topic rồi các bác ạ. Tôi thấy các antifan lúc trước chứng cứ chưa rõ ràng đã kết tội cho An Kiều, giờ minh bạch rồi cũng không có ai lên tiếng xin lỗi. Quá là đáng thương."
"Mấy antifan đó không đào bới đã may lắm rồi, quay xe từ ghét về thích chắc hơi khó."
"Tiểu Kiều Kiều của tôi thảm quá."
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.