Tôi ngay lập tức quay về làng bằng Portal của Trượng, và đến chỗ Rat, vẫn đang bận tạo dựng cơ thể dạng Xe cho Mii-kun.
Nếu mà có được vài thông tin hay ho thì sẽ tốt biết bao.
“Cái này đã bị khóa. Ngài có biết gì không, Hầu Tước.”
“Ta không hề có một chút ký ức nào lúc ta trở nên ‘kỳ lạ’ cả.”
Rõ ràng là, khi đó đầu óc của tôi đã trở nên thông minh hơn, nhưng đó lại không phải là vấn đề.
Mà khoan, nếu như tôi mà biết được chuyện xảy ra khi đó, thì chẳng phải rất tuyệt vời hay sao.
“Rafu~?”
“Ngươi biết gì à?”
Tôi hỏi Raph-chan, nhưng làm sao mà nó trả lời được chứ.
Tôi đã nghĩ như vậy, nhưng nó lại gật đầu mạnh với một vẻ mặt thể hiện rất thần kỳ.
“Rafu~”
Rạp-chan nhảy ngay lên cái bảng đá mà chúng tôi đang phân tích, và ngoắc tay ra hiệu cho Raphtalia đến gần.
“Lại nữa sao... Sao em lại có cảm giác không hay thế nhỉ...”
“Nói thì nói như vậy, nhưng tốt hơn là chúng ta cũng phải nghiên cứu nó chứ, đúng không?”
“Em biết rồi ạ.”
Raph-chan và Raphtalia cùng chạm vào cái bảng đá, và phiến đá bắt đầu lún xuống. Khóa đã được mở.
Cảnh này giống trong phim Khoa Học Viễn Tưởng quá.
“Ô.”
Giơ đuôi cao lên, Raph-chan cho tay vào cái lỗ mới được tạo ra, và bắt đầu giải mã gì đó, nhưng sau 1 lúc, một dấu X lớn xuất hiện, hình như nó không thể tiến xa thêm được nữa.
“Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915411/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.