*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Onii-sama! Em cũng muốn chiến đấu!”
“Không đời nào!”
Kể từ lúc Fohl trở về, Atlas không ngừng nói như vậy với thằng nhóc.
Quả không hổ là Atlas, con bé chẳng hề làm chuyện như là ‘không nói lời nào mà bất ngờ tập kích Fohl’.
Mà, nếu như con bé làm chuyện như vậy thì tôi chắc chắn sẽ không để con bé tham gia đâu.
Tôi sẽ không bao giờ có thể tin tưởng người như thế.
Atlas...
Con bé xem mệnh lệnh của tôi là tuyệt đối và đồng tình với mọi thứ mà tôi nói.
Chỉ là, nếu như con bé cứ ở bên cạnh tôi cho đến cùng, thì Atlas sẽ không thể nào tự lập được
Đối với con bé, tôi là chủ nghĩa tối cao tuyệt đối.
Tuy rằng cũng có lúc tôi từng mong muốn có được một cô gái sẽ mù quáng nghe theo lời tôi, nhưng khi thật sự gặp được một người như vậy, thì tôi lại chẳng thể làm gì khác hơn ngoài lo lắng cho cô gái đó.
Tôi là kẻ xấu, cười nhạo trên nỗi đau khổ của kẻ khác. Bởi vậy, tôi không có xứng đáng với điều đó.
Tôi là một kẻ xấu đã bồi dưỡng một đội quân nô lệ ‘sẽ vui vẻ chạy vào chỗ chết’. Đối với một kẻ như tôi, có được một gia đình hạnh phúc thì... Không thể nào đâu nhỉ?
Đó là lý do vì sao mà tôi yên lặng theo dõi màn đấu khẩu giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915351/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.