Sau cuộc nói chuyện với Nữ Hoàng, tôi gặp lại nhóm Raphtalia. Rồi chúng tôi đi đến Cửa Tiệm Vũ Khí của Lão Già.
Trước đây tôi đã giao cho ông ta tài liệu rồi, nên chắc sẽ chẳng có vấn đề gì đâu.
Nếu mà có, thì đó là...
“Ồ, chẳng phải An-chan đấy sao? Ta còn đang băn khoăn tại sao dạo này cậu không chịu ló mặt ra đây này.”
“Ờ thì, có chút...”
A, tim tôi đau quá.
Tôi đã phát điên rồi có ý muốn chinh phục thế giới.
Cho dù có bị đập đến chết, tôi cũng sẽ không bao giờ chịu thừa nhận đâu.
“Chủ Nhân ấy~” ヽ (✿゚▽゚) ノ
“Nói nữa là không có xe kéo đâu đấy.”
“Uu...”
Đúng thật là, cái con chim lắm mồm này.
Cơ mà, tại sao Firo lại có thể nói trúng được chính xác những gì người ta muốn giấu chứ?
Dù rằng dạo gần đây, con bé cũng có kiềm chế lại rồi, nhưng trước kia, con bé phải nói là siêu thọc mạch.
Tôi bắt Firo im lặng, và hỏi về chiếc xe kéo.
“Vậy chiếc xe kéo tôi đã đặt hàng thì sao rồi?”
“Ta đã hoàn thành từ lâu rồi. Bởi vì không có chỗ để, nên ta đã nhờ một người quen giữ giùm.”
Lão Già nói cho tôi nơi ông ta để chiếc xe, và tôi đưa tiền cho ông ấy.
Do tôi đã vắng mặt trong một thời gian dài, nên tôi chẳng còn cách nào khác là phải trả thêm tiền đỗ xe nữa.
“Được rồi, ta đã nhận được tiền công rồi. Điểu Jou-chan chỉ cần cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915345/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.