Trên đường đi về phía nơi cao nhất, chúng tôi gặp phải vài đám người bị tẩy não, nhưng chỉ với số lượng đó thì Rishia có thể dễ dàng giải trừ tẩy não cho họ.
Càng đi lên chỗ cao hơn thì số người bị tẩy não chúng tôi gặp được càng nhiều, nhưng nhờ vậy mà số người đã được giải trừ tẩy não và về phe chúng tôi cũng nhiều hơn.
Trong khoảng thời gian đó, tôi có nhìn ra bên ngoài cửa sổ lâu đài để xem tình hình.
Khắp nơi đều có lửa cháy, có thể thấy khói bốc lên mịt mù.
Hửm?
Là tưởng tượng của tôi hay sao? Cứ như đám mây bụi liên tục cắt ngang qua cả thành phố.
Cái đó... Có lẽ tôi không nên suy nghĩ về nó nữa.
Không còn nhìn ra bên ngoài, tôi tiếp tục tìm kiếm bên trong lâu đài.
Chẳng mấy phút sau đó, chúng tôi gặp phải một bức tường băng dày chắn ngay trước mặt.
Có vẻ như đó là bức tường chắn do Nữ Hoàng cùng với những ma pháp sư của lâu đài đã tạo ra.
Nữ Hoàng từng nói là bà ta chuyên về băng hệ ma pháp.
Những binh sĩ bị tẩy não đang đập vũ khí hoặc bắn ma pháp vào bức tường băng trước mặt.
Bởi vì chúng tôi có thể dễ dàng giải trừ tẩy não nên cũng chẳng có vấn đề gì lớn.
“Làm gì bây giờ? Không còn cách nào khác ngoài phá nó hay sao?”
“Ngài muốn phá à~?”
“Xem ra không có con đường khác để vào rồi...”
Chúng tôi có thể phá tường mà vào nhưng có thể đám người ở bên trong đang có sẵn biện pháp phòng thủ nào đó rồi.
“Firo thử chút nha?”
“Ừ.”
“Tớ cũng giúp nữa.”
Atlas và Firo bắt đầu chạy về phía bức tường băng.
“A, ôi.”
Nếu để cho Rishia thì chúng tôi có thể phá được nó ở khoảng cách xa.
“Deriyaaaaaa!”
“Tei!”
Firo và đám FiloRial đùng hết sức mà đạp, còn Atlas thì... Đâm vào điểm yếu của bức tường băng. Bức tường băng dày liền vỡ nát.
“Cũng khá cứng. Do tạo bởi ma pháp à?”
“Có lẽ vậy.”
Dù có thế nào thì mấy con chim này cũng được cái là não toàn gân.
Những người binh sĩ được giải trừ tẩy não ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào chúng.
Ngẫm lại thì, tôi vẫn chưa gặp được đứa nô lệ bị tẩy não nào ở chỗ của tôi trên đường tới đây.
Vừa nghĩ như vậy, tôi vừa bước vào bên trong phòng và nhìn thấy một cánh cửa bị phong ấn bởi băng.
Tôi ghé sát tai vào và nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
Đa phần thì đó là giọng một đứa nô lệ của tôi.
Thì ra là vậy, bằng cách nào đó mà chúng đã đến đây và bị nhốt lại ở chỗ này.
Mà bây giờ thì chúng tôi cũng cần tăng thêm sức chiến đấu một chút.
“Firo, Atlas.”
“Vâng.”
“Như ngài mong muốn!”
Chúng tôi phá nát cánh cửa và nhìn vào bên trong.
Và vì nguyên nhân nào đó, chúng tôi phát hiện đám nô lệ bị trói nằm trên mặt đất.
Tôi bảo Rishia giải trừ tẩy não cho chúng.
Dù thế nào đi nữa thì tăng thêm đồng minh là tốt rồi.
Chỉ là, ngay cả đám nô lệ cũng không biết vì sao mình lại bị bắt trói ở đây.
Khả năng cao là muốn đi mở cổng thành nhưng mà bị đánh bại và bắt giữ ở trong lâu đài.
Tình hình trông có vẻ như là 1 phần bên trong lâu đài đã bị khóa kín.
Tuy nhiên, nói như vậy thì Witch sai nô lệ của tôi lặng lẽ lẻn vào bên trong lâu đài à?
“Này. Dù thế nào thì con Witch đã tuyên ngôn cái gì vậy?”
Tôi hỏi đám binh sĩ đã được giải trừ tẩy não
“Vâng. Cô ấy nói Nữ Hoàng đã ưu đãi cho Á Nhân và giẫm đạp lên truyền thống của Melromarc được tiếp nối hết đời này sang đời khác. Và vì vậy, hành động của chúng tôi mới là hành động đúng đắn.”
Nói như thế mà ả ta lại dùng Á Nhân đến để lật đổ Nữ Hoàng à.
Muốn bắt chước được hành động như ả ta cũng khó lắm nha.
Nhưng dù sao thì đến lúc cuối cùng, chắc chắn Nữ Hoàng cũng cần phải bị bắt giữ bởi chính bàn tay con người...
Không, bọn chúng cũng có thể ra lệnh cho nô lệ của tôi giết chết Nữ Hoàng.
Sau đó, chúng sẽ nói là không thể nào tha thứ cho lũ Á Nhân đã dám làm chuyện tày trời như vậy.
Hoặc là, con ả đó sẽ nói rằng quyết không tha thứ cho Á Nhân vì đã giết chết Mẫu Thân.
Có thể như vậy lắm.
Cuối cùng, mũi dùi sẽ được chuyển về phía tôi, rồi làm cho quốc gia dịu đi, cùng với cảm xúc như vậy sẽ khai chiến với Silt Welt, quốc gia ở lân cận sau khi đã chấm dứt nội loạn.
Theo đà đó, quyền lực của Witch, Tam Hiệp Giáo, phái Cách Mạng càng được củng cố hơn.
Có vẻ như toàn bộ kế hoạch đều do chính tay Witch lập ra.
“Dù sao đi nữa, chúng ta chẳng còn lựa chọn nào khác là tiến lên.”
Mang theo đám nô lệ, chúng tôi vừa phá băng vừa đi.
Và cuối cùng thì chúng tôi cũng đến được nơi cao nhất của lâu đài.
“... Không có ai ở đây.”
Vậy đấy, căn phòng ở bên trong lâu đài mà trông như Nữ Hoàng tự nhốt kín mình bên trong đó trống không.
“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Tôi vừa nghĩ như vậy vừa tìm kiếm khắp nơi trong lâu đài nhưng không tìm thấy Nữ Hoàng.
Tuy nhiên, một số binh sĩ bị tẩy não mà chúng tôi tìm thấy sau đó nói rằng họ bị tấn công khi đang giúp đỡ Nữ Hoàng.
Những người này đã dụ kẻ địch đi và cuối cùng, toàn bộ đều bị bức tường băng chặn lại, mọi người trong lâu đài bị tách ra.
“Có lối thoát hiểm khẩn cấp nào không?”
Cho dù có lối thoát hiểm khẩn cấp đi chăng nữa nhưng người trong cuộc biết thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Witch thì không thể nào không biết được.
Đáng lẽ tôi mang Melty đi theo là tốt rồi.
Cô bé có thể biết được điều gì đó.
“Nói chung, chúng ta không còn lựa chọn nào khác là thử tìm kiếm ở bên ngoài lâu đài.”
“Vâng.”
“Fuee... Nữ Hoàng-sama đâu rồi?”
Người đáng tin cậy nhất lại phát ra thứ âm thanh thật thảm thương.
Con bé trông thật không đáng tin chút nào.
Có ai ngờ đó là người mới thời gian ngắn về trước một chút thôi đã đập thẳng những lời trào phúng vào mặt của Itsuki, còn đánh bại tên Hiệp Sĩ bị xâm thực bởi vài lời nguyền nữa chứ.
“À, đúng rồi Rishia. Vũ khí của em có phải là vũ khí của Hiệp Sĩ không?”
“A... Em cũng không biết nữa.”
“Vậy thì sao nó có thể biến đổi hình dạng được vậy?”
“Trước mắt em xuất hiện nhiều loại vũ khí, nên em cứ chọn vậy thôi.”
Vậy là khác loại với Khiên của tôi à?
Tôi không chắc đó có đúng là vũ khí của Thất Tinh hay không nữa.
“Em có thấy phương pháp cường hóa hay là bảng tùy chọn giúp đỡ (Help) nào không?”
“Cường hóa? Help? Không hề có thứ nào như vậy...”
Không có?
Vậy rốt cuộc cái thứ trong suốt có thể thay đổi hình dạng đó là cái gì?
Nhưng đúng là nó có sức mạnh rất to lớn.
“Chỉ là, có hạng mục gọi SP xuất hiện trong Status của em.”
“Hmm.”
Tạm thời cứ coi con bé là Hiệp Sĩ đi, khi rãnh rỗi thì nghiên cứu sau cũng được.
Và trong khi nói chuyện, chúng tôi đã đến cổng vào lâu đài.
Đúng như tôi nghĩ, cánh cổng của lâu đài mở toang.
Và chúng tôi bước vào quảng trường của thành phố bên dưới lâu đài.
Lúc đó, tình cảnh trông rất thê thảm, có thể nói là xác chết chất thành đống nằm la liệt khắp nơi,... Hoặc không.
“Ưư... Ch, chính nghĩa...”
“Đại nghĩa của chúng ta...”
Những con Zombie Chính Nghĩa bị trói nằm lăn lộn đầy trên mặt đất.
Số khác thì bị đánh bất tỉnh, mà cái số bị đánh bất tỉnh thì chiếm nhiều hơn.
Cho dù như vậy cái lũ này vẫn quen mồm kêu gào Chính Nghĩa được.
Ai ai cũng đều nói như vậy, kể cả Rishia cũng không thốt nên nổi câu nào.
Đúng như tôi nghĩ, những kẻ dùng Virus Chính Nghĩa để phán xét người khác cuối cùng cũng bị nó phán xét.
“Chuyện quái gì đang diễn ra đây vậy?”
Ngay lúc lời đó vừa bay ra khỏi miệng tôi thì...
“Hahaha! Những thiên thần! Chúng ta hãy cùng tiến lên!”
“Vâ~ng”
Cưỡi trên chiếc xe ngựa do nhiều con Filo Rial kéo, Motoyasu kéo một đám khói mù mịt chạy băng qua trước mặt chúng tôi.
“...”
Và rồi cái đám đó chỉ đơn giản với lại trực tiếp là đụng bay đám Zombie Chính Nghĩa ở trên đường đi.
Người mà cứ bị húc bay đi như rác, cảnh này chắc làm tôi ám ảnh đến già mất.
Vậy ra thủ phạm đằng sau cái cảnh tượng bi thảm này là Motoyasu à!
Hắn... Đang định làm cái quái gì vậy?
“Cảm, cảm ơn.”
“Đừng bận tâm về nó! Nghĩa Phụ-san của ta là Khiên Hiệp Sĩ đã kêu ta đến bảo vệ thành phố này!”
Những Mạo Hiểm Giả thoát được cảnh bị tẩy não đến nói cám ơn với Motoyasu.
À... Ừ thì vấn đề của thành phố đã được Motoyasu cùng mấy con FiloRial giải quyết bằng bạo lực tuyệt đối.
Chúng đúng là rất nhanh, ngẫm lại thì bộ ba của Motoyasu đã Class Up rồi.
“Này! Motoyasuー!”
“A!? Không phải đó là Firo-tan cùng với Nghĩa Phụ-san đấy sao! Theo như lời cha đã giao phó, con đã rất nỗ lực để giải quyết hỗn loạn tại thành phố rồi!”
Ngay lúc tôi gọi, Motoyasu vừa khoe hàm răng trắng bóng vừa lao đến chỗ chúng tôi bằng tốc độ đáng kinh ngạc.
Trong khoảng khắc, tôi muốn quay đầu lại mà bỏ chạy ngày.
“Muー! Tránh ra~!”
A, cánh tay tôi vô thức chạm vào chiếc khiên.
Không phải có Firo thì theo bản năng tôi đã dùng Portal Shield rồi.
May mà nó vẫn còn trong Cooldown Time.
“Ngươi đừng có nói đang làm một cuộc tàn sát nào đấy?”
“Cha đang nói gì vậy, Nghĩa Phụ-san? Bọn con đang cố gắng hết mình mà, cha không phải nên khen ngợi những thiên thần này sao?”
“KUE~!”
“...”
Đầu tôi lại đau rồi.
Do quá phiền toái, tôi xoa đầu những con FiloRial.
“Witch đâu rồi? Không phải ả ta lập đàn tế gì đó ở quanh đây sao?”
“Witch? Đó là ai vậy?”
Tên này đã hoàn toàn phủ nhận sự tồn tại của Witch rồi à.
Thực sự, ngoài Firo thì trong mắt hắn chả còn ai hết.
Nhờ vào mối quan hệ đó mà hắn luôn nghe theo mệnh lệnh của tôi mà chẳng hề phàn nàn... Chỉ ước gì hắn đổi cách xưng hô với tôi luôn.
“Tên của ả đàn bà đã bán đứng ngươi ấy.”
“À, nhắc mới nhớ, hình như là có một con lợn như vậy. Nhưng nó không còn ở đây nữa rồi.”
“Vậy sao...”
Vậy là ở thành phố bây giờ chả còn gì khác ngoài đám Zombie Chính Nghĩa. Và Motoyasu đang cứu những người chưa bị tẩy não.
Chuyện gì đã xảy ra vậy?
“Chủ Nhân~?”
“Chuyện gì vậy?”
“À ừm~, Firo ngửi thấy mùi của Raphtalia-Oneechan.”
“Raphtalia?”
“Un. Ở hướng kia~”
Firo chỉ ngón tay về phía bên ngoài thành phố, hướng làng Ryuuto.
Cuối cùng lại dò ra được mùi à... Năng lực của ma thú đang đi lệch thường thức rồi.
Không, hay đó là thứ tự nhiên của động vật?
“Trước hết thì Rishia, em hãy đi quanh thành phố giúp đám Zombie Chính Nghĩa trở lại bình thường đi. Bọn anh sẽ đi tìm Nữ Hoàng, Witch và Raphtalia theo như lời của Firo. Những người khác cũng giúp đỡ công việc của Rishia luôn.”
“Em hiểu rồi.”
“Nghĩa Phụ-san! Cha muốn con làm gì đây?”
“Tiếp tục ‘đốn’ đám Zombie Chính Nghĩa đó đi và gom họ lại. Và giúp những người không bị tẩy não.”
“Đã hiểu, Nghĩa Phụ-san! Nào, các thiên thần! Một vòng nữa nào~!”
“KUE~!”
“Vâ~ng!”
Sau đó, sự kiện này được người ta gọi là Cách Mạng của Witch,... Hoặc không.
Trên thực tế, nó được biết đến với tên gọi “Sự Kiện Nổi Loạn ở Thành Phố Dưới Chân Lâu Đài Melromarc của Thần Điểu” thì đúng hơn.
Mà có bị gọi thế nào thì cũng chẳng liên quan đến tôi.
Tôi cưỡi lên Firo và con bé bắt đầu chạy đi.
“A, Naofumi-sama, đừng bỏ em lại!”
Tôi cũng mang Atlas đi theo luôn.
“Được rồi, Firo. Nếu Raphtalia đã ở gần đây thì chúng ta cũng nên đi tìm em ấy!”
Vừa nói như vậy, tôi đi ngang qua con đường lớn của thành phố lâu đài Melromarc đã bị tan hoang.
Đột nhiên cửa tiệm vũ khí rơi vào tầm mắt của tôi.
... Lão Già vẫn ổn chứ? Tôi không muốn nghiên cứu xem Lão Già bị biến thành Zombie Chính Nghĩa thì như thế nào đâu.
Để chắc chắn ông ấy không sao, tôi thử đi xác nhận một chút.
“Firo, đến cửa tiệm vũ khí.”
“Vâ~ng.”
Tôi rướn cổ nhìn vào bên trong cửa tiệm vũ khí chỉ tràn ngập một màu đen u tối.
“Lão Già... Ông có đó chứ?”
... Không có trả lời.
Tôi cẩn thận tìm kiếm trong cửa tiệm.
Đặt tay lên cánh cửa duy nhất trong đó, rồi mở ra.
“Này tên trộm! Vì chính nghĩa, hãy chết đi!”
“Uwa!”
Lão Già ư? Không, là một Mạo Hiểm Giả mà tôi cóc biết.
Firo và Atlas ngay lập tức đánh hắn ta té xỉu nằm lăn trên đất.
Ai là kẻ trộm cơ? Nhìn ngươi thế nào cũng giống kẻ trộm hơn.
“A, làm ta giật cả mình.”
Tôi còn tưởng đó là Lão Già, tim tôi suýt nữa thì ngừng đập.
“Naofumi-sama, bên trong nơi này hình như không còn ai khác.”
“Un. Không còn ai cả.”
“Vậy sao.”
Atlas có thể nhìn thấy Khí, nên có thể nhận ra được đến một mức độ nào đó.
Còn Firo cũng có trực giác hoang dã nên chắc là không sai rồi.
Hi vọng Lão Già đã trốn thoát an toàn.
Ông ta có thể đang quanh quẩn ở chỗ nào đó cũng nên.
Bên cạnh đó, sao gã Mạo Hiểm Giả này lại ở đây vậy?
Mà, cứ coi như đây là một điều bí ẩn của Zombie đi.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục xuất phát.”
“Vâ~ng”
Như vậy, chúng tôi đi qua cánh cổng của thành phố lâu đài vào ban đêm vốn luôn được đóng chặt. Sau đó, chạy băng trên con thảo nguyên được soi sáng bởi ánh bình minh mờ nhạt.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]