Cơn bực bội của tôi đã chạm tới tận nóc rồi.
Ngoài ra, tôi chẳng hề có ý định để cho mấy tên đó sống đâu. Nói cho rõ ràng ra thì cơn Stress của tôi cũng hết mà chịu nổi rồi.
“Hiểu rồi! Nhưng mà... Họ là những đồng đội trước đây của Itsuki phải không? Như vậy không sao chứ?”
“Hiện tại thì không còn nữa. Chúng chỉ là nung mủ của cái đất nước này... Không, của thế giới này mới đúng. Chúng ta cần phải giải quyết chúng càng sớm càng tốt. Và để cho mấy tên dư đảng của Tam Hiệp Giáo sống thì cũng chẳng được cái giá trị gì.”
“Được rồi.”
Mọi người gật đầu với câu trả lời của Ren, và đều chạy về phía trước.
Tôi rời khỏi lưng Firo và đi về phía tên mặc giáp.
Tôi giao những kẻ khác cho Firo giải quyết. Vì nếu mà tôi để cho bất cứ ai khác đánh nhau với tên này, thì chiếc khiên mà tôi chờ đợi trong một thời gian dài sẽ bị hư mất.
“Chết đi!”
Tin chắc chiến thắng là của mình, tên mặc giáp vung thanh Linh Quy Kiếm chém vào tôi.
Ồ, có vẻ như đám tàn dư của Tam Hiệp Giáo vẫn tiếp tục dùng ma pháp hỗ trợ lên hắn ta.
Chúng còn không thèm dành có thời gian để mà thảo luận với nhau nữa. Đám này vẫn cứ tạm bợ như vậy đấy.
Tuy nhiên... Tôi dùng một tay để trực tiếp bắt lấy lưỡi của thanh Linh Quy Kiếm.
Tia lửa bắn ra tung tóe như lúc kim loại va chạm mạnh với nhau.
“Gunu!? Chỉ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915216/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.