Những tia lửa lóe lên khi móng vuốt của Kiel chạm vào chiếc khiên của tôi.
Mặc dù đòn tấn công của con bé vẫn chưa thể vượt qua được sức phòng ngự của tôi, nhưng cảm giác phải chịu một đòn tấn công từ người thân cận thật chẳng dễ chịu chút nào.
Toàn bộ những đòn tấn công thù địch của đám nô lệ dường như chỉ tập trung vào tôi.
Tôi miễn cưỡng đỡ được tất cả những đòn tấn công mà không bị chút sát thương nào cả, tuy nhiên tôi chẳng biết được mình có thể trụ được như vậy trong bao lâu nữa đây.
Từ đòn công kích của Kiel và những đứa khác, tôi có cảm giác rằng sát thương mà tôi chịu tăng thêm do lời nguyền.
Như thể cơ quan nội tạng đang chấn động vậy, cứ phải liên tục chịu sát thương thế này thì chắc tôi sẽ choáng váng mất.
Chết tiệt. Cứ tiếp tục tình trạng như vậy thì cơ thể tôi sẽ không tài nào chịu nổi được!
“Tất cả là vì nhân danh Chính Nghĩa. Nii-chan phải bị đánh bại.”
“Kiel... Nhớ đấy. Đừng có tưởng là chỉ vì bị tẩy não mà ta sẽ bỏ qua cho hình phạt mà ngươi sẽ phải nhận đâu đấy.”
... Cứ Chính Nghĩa, Chính Nghĩa hoài, phiền toáiiii!
Bọn chúng đang hiểu nhầm cái gì à?
Tôi cóc phải là người lương thiện hay là Thánh Nhân.
Đây cũng éo phải là công việc từ thiện. Nên việc ta lợi dụng các ngươi là lẽ đương nhiên.
Chẳng phải tôi đã luôn mồm nói như vậy sao.
‘Làm việc, làm việc đi’.
Không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915205/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.