Khi tối đến, tôi gọi Ren và Motoyasu đến nhà. Tôi muốn kiểm tra xem bọn họ đã học hành ngôn ngữ chăm chỉ đến đâu.
Tôi dùng ngôn ngữ chung của đất nước này để làm bài kiểm tra.
Dù vậy, tôi vẫn chẳng thể nào hiểu nổi tại sao một người ghét học hành như tôi lại đang làm một công việc như giáo viên thế này đây.
... Mà, nhiều ngày đã trôi qua như vậy đấy.
Mặc dù tên Motoyasu mới chỉ bắt đầu từ hôm nay.
“Motoyasu, nếu ngươi đến đây chỉ để chơi với mấy con FiloRial thì đi về ngay!”
Motoyasu vừa đọc những câu hỏi vừa chơi đùa với mấy con FiloRial đang vây quanh hắn.
“Làm sao có thể được chứ! Con không thể nào học hành ở một nơi chỉ rặt một mùi của lũ heo như vậy được!”
“... Haa.”
Theo Motoyasu thì, toàn ngôi làng này đầy mùi của lũ heo, và hắn chẳng thể nào chịu nổi.
Và cách duy nhất để hắn chịu đựng được là phải có những con FiloRial vây quanh.
Tôi không thèm quan tâm đến tên Motoyasu nữa và kiểm tra bài làm của Ren.
“Vẫn còn lỗi ngữ pháp, nhưng có vẻ như ngươi đã có thể đọc và viết được rồi.”
“Đó là nhờ có Naofumi đã dạy cho tôi mỗi tối.”
Hắn học rất nhanh, trong khi tôi phải mất khá lâu.
Dĩ nhiên, một người học ngôn ngữ từ một bảng ký tự được đơn giản hóa thì sẽ nhanh hơn một người tự mày mò nhiều.
Với tôi, một người chỉ đạt điểm trung bình trong môn Tiếng Anh thì nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915180/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.