Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Nữ Hoàng, tôi tiến thẳng đến Cửa hàng Vũ Khí.
“Ồ. Chẳng phải An-chan đấy sao. Cũng một thời gian rồi nhỉ.”
“Đúng vậy. Do việc làm ăn của hai người quá phát đạt nên tôi chẳng thể gặp lão được mấy.”
Lâu lắm rồi tôi mới có thể gặp được Lão Già của cửa hàng vũ khí.
Chú của Imia cũng đang làm nhân viên ở đây, và đang bày những món vũ khí ở bên trong cửa hàng.
Chất lượng của vũ khí nhìn có vẻ còn tốt hơn cả trước kia nữa.
Trông họ khá bận bịu, và tình hình buôn bán của họ cũng rất tốt.
“Mọi chuyện sao rồi?”
“Chúng ta đang rất tốt. Mà, chỉ còn một chút nữa thôi là hoàn thành rồi. Chiếc khiên của An-chan ấy.”
“Vậy à. Thế, cả thảy bao nhiêu tiền vậy?”
“Cậu đưa cho tôi gã này làm lao công miễn phí, nên trả 10 đồng vàng tiền nguyên liệu là được rồi.”
Lão chủ cửa hàng vũ khí hào phóng nói, và chỉ chỉ về phía chú của Imia.
Đó là một kiệt tác được chế tạo bằng nguyên liệu từ Linh Quy, nên nó rất có khả năng là có chất lượng tốt không kém cạnh gì những sản phẩm được bán đấu giá ở Zeltbur.
Ngoài ra, chính tay Lão Già đã chế tạo ra nó, nên có khi giá trị còn cao hơn hẳn thế nữa.
Nhưng vấn đề ở đây là tương lai của cái khiên sẽ trôi về đâu sau khi tôi đã sao chép nó...
Bởi vì trong số những người tôi tin tưởng, chẳng có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-khien-hiep-si/2915151/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.