Chương trước
Chương sau
Hiện tại... Chúng tôi đang ở trên một con thuyền.

Firo dường như thạo bơi cực kỳ. Con bé bơi như thể là một con chim cánh cụt vậy.

“Chủ Nhân”.

Vẫn đang nổi trên mặt nước, Firo nắm lấy dây cương của con thuyền trên tay tôi.

... Tôi có cảm giác chẳng lành.

“Để Firo kéo thuyền cho.”

“Hả?”

Trong khi ngồi trên thuyền với một tay cầm mái chèo, tôi đang suy nghĩ về đề nghị của con bé.

Ừm, tôi đã hiểu con bé đang định làm gì.

“Raphtalia, em hình như không hề bị say sóng.”

“Đi thuyền thì em không sao.”

Vậy thì tốt. Tôi gật đầu và lắc mạnh dây cương.

“Đi nào~!”

Firo hăng hái bơi về phía trước vừa kéo con thuyền với tốc độ cực kỳ nhanh.

“Wa-Wa-Waaaaaah!”

Khi Firo kéo chúng tôi đi, Raphtalia phát ra một tiếng hô nghe thật khôi hài. Mà, ngạc nhiên cũng là điều bình thường.

“Y như con Tàu Dophi của quốc gia khác vậy!”

Đó là gì vậy?

Nếu tôi nhớ không nhầm, Dophi là con ma thú có hình dáng tương tự như cá heo.

Tôi có thể đại khái hình dung ra được con tàu đó như thế nào.

Những con tàu được kéo bởi vô số con Dophi chạy băng băng qua biển... Chắc là vậy.

Dù chỉ có một mình Firo, chúng tôi cũng lướt đi rất nhanh.

Nhưng mà, Firo có biết con bé đang đi đâu không vậy?... Có rất nhiều hướng đi đấy.

“Hòn đảo ở đâu vậy?”

“Ở đó.”

Sau khi xác nhận được vị trí của hòn đảo, Firo thay đổi hướng bơi.

Con chim này đúng là thích nghi nhanh thật.

“Chủ Nhân~, lần sau lặn cùng với Firo vào sâu trong biển nhá. Đáy biển đẹp lắm.”

“Anh sẽ chết ngạt đấy.”

Không biết con nhóc này có thể lặn sâu vào trong đáy biển lâu đến mức nào?

Tôi ghét điều này. Đến từ thế giới khác, và chết đuối vì đùa giỡn trên biển.

“Onee-chan có thể lặn lâu lắm, chị ấy không kém Firo đâu.”

“Thật sao?”

“V-Vâng... Lặn là sở trường của em mà.”

Phải, nếu em ấy không thể bơi được thì cha mẹ em ấy cũng sẽ không đẩy em ấy xuống biển để thoát khỏi lũ ma thú khi Đợt Sóng xảy ra.

“Em có cần tìm về một ít hải sản để dự trữ không?”

“Như thế cũng được... Nhưng ở nhà trọ, những thứ đó luôn không hề thiếu.”

“... Vâng.”

Tôi có hơi phát ngấy với hải sản rồi. Những món ở đây hầu hết là theo kiểu Meunière [1], và không hề có sashimi[2].

“Ăn sống không sao chứ?”

“Không biết nữa...”

“Ngon không~?”

“Để cho Firo ăn trước xem thế nào.”

Vấn đề nan giải lúc này là có khả năng Firo ăn không sao nhưng vẫn không an toàn cho chúng tôi.

“Lần sau anh sẽ làm vài món ở thế giới của anh.”

“Yay~!” (Hoan Hô)

“Em rất mong đợi được thưởng thức những món đó.”

“... Mặc dù chắc chắn đó là món ăn Phương Đông.”

Tôi muốn sớm tìm được một quyển sách dạy nấu ăn. Tiện đây, chiếc khiên của tôi cũng có một kỹ năng nấu ăn.

Và như vậy, trong khi nói chuyện vu vơ, chúng tôi đã tới điểm đến của ngày hôm nay nhanh không ngờ.

Lúc mới khởi hành, chúng tôi nhìn thấy được hòn đảo từ phía xa, cảm tưởng như chúng tôi có thể đến được đấy bất cứ lúc nào.

“Ng-Ngạc nhiên thật.”

Vừa bước xuống thuyền chân tôi đã run cầm cập, và gần như tôi không thể đứng vững được.

Cái tốc độ nực cười của con thuyền thực sự đáng ngạc nhiên.

Sau khi đến hòn đảo, chúng tôi đi đến khu vực săn ma thú.

Những loài ma thú ở đây cho chúng tôi rất nhiều điểm kinh nghiệm. Đó là chưa tính đến Vòng Tay Miraka.

Khi đeo vòng tay lên, điểm kinh nghiệm còn tăng thêm nữa.

Vì Lv của Raphtalia hiện đang là thấp nhất, em ấy đeo chiếc vòng tay trước.

“Cũng lâu lắm rồi em mới được đi săn ma thú cùng với Naofumi-sama.”

“Giờ anh ngẫm lại thì đúng là vậy.”

Kể từ lúc đánh với tên Giáo Hoàng đến lúc tới Đảo Cal Mira, người duy nhất chiến đấu là Firo.

Mặc dù tôi không nghĩ lâu đến như vậy.

Ý tôi là... Lúc chúng tôi chạy trốn, để sống sót, chúng tôi phải săn ma thú để kiếm thức ăn.

“Từ giờ chúng ta sẽ tăng Lv cùng nhau ở Quần Đảo Cal Mira này. Hãy cố gắng hết sức.”

“Vâng!”

“Vâng~!”

Lúc chúng tôi nói chuyện và tích cực săn ma thú để tăng Lv, chúng tôi nhận ra vài khuôn mặt quen thuộc ở trên Đảo Cal Mira.

Đúng như tôi đã nghĩ, nhiều Du hành giả không dừng chân lại ở hòn đảo trung tâm.

Mà, thường thì giới hạn Lv của họ là 40. Nếu họ không lựa chọn trở thành Du hành giả thì sẽ khá nguy hiểm.

Dù vậy, đó có lẽ không phải lí do tôi hiếm khi gặp được họ...

Chỉ là... Tôi nên nói thế nào đây, khi quá tham lam rồi cũng sẽ trở thành một đống xương trắng mà thôi...

Làm tôi gợi nhớ lại quy luật sống còn của tự nhiên.

Liệu bao nhiêu Du hành giả đã phải vùi thây lại trên hòn đảo này?

Tôi kìm nén không suy nghĩ về vấn đề này quá nhiều vì họ không cùng cấp bậc như chúng tôi...

“Tei!”

“Taaaaa!”

Những con ma thú gục ngã chỉ với một đòn của Raphtalia, và những con ma thú khác lại bị Firo đá thành một đống thịt nhão.

... Raphtalia và Firo vẫn còn nhiều tiềm năng phát triển.

Hơn nữa, khi tôi trở nên mạnh hơn, tôi có thể phòng thủ chống lại số lượng lớn ma thú hiệu quả và an toàn hơn.

À đúng rồi, tôi còn kỹ năng Khiển Đả.

“Khiên Đả!”

Tôi tập trung vào con ma thú, niệm kỹ năng và tấn công bằng chiếc khiên của tôi. Tôi đánh vào con Bọ Vàng... Và tôi nghe một tiếng đập mạnh.

Mặc dù trông vẻ như không gây ra được quá nhiều sát thương. Tuy vậy... Cử động của nó ngừng lại.

Dường như nó bị choáng trong 3 giây.

Đây là kỹ năng gây ra trạng thái bất thường có tên là Gây Choáng (Stun) hay Gây Hoảng Loạn.

Vẫn đề là tôi vẫn không gây ra được tí sát thương nào.

“Bọ~”

Tiếng nhai nhóp nhép vang lên.

... Đáng thương cho con Bọ Vàng, kết cục của nó lại phải chui vào bụng của Firo.

Thời gian phục hồi kỹ năng là 5 giây. Kỹ năng này rất dễ sử dụng. Cũng không tiêu tốn quá nhiều SP.[3]

Càng tiến vào trung tâm hòn đảo, Lv của lũ ma thú càng cao, và Raphtalia có hơi chật vật.

“Hai em ổn chứ?”

“Không có vấn đề!”

“Chuyện vặt thôi~”

Ừm, chật vật ý tôi là thay vì chỉ cần một đòn thì giờ phải đùng đến hai.

Như vậy, ở trung tâm hòn đảo, chúng tôi gặp một con Karma Dog (Chó Nghiệp Chướng) Familiar.

Trông như một trái cầu tròn... Một con chó đen to lớn, với đôi cánh mọc ra từ vật thể ma thuật dạng thấu kính ở trên lưng nó.

Loài chó này... Không phải giống như con Chó Săn Hoàng Kim sao? Đây là một con ma thú biến dị không sao tả xiết được. Tuy nhiên, không thay đổi sự thật rằng đây vẫn là một con ma thú đầy hung tính.

Nó có phải trùm sò ở hòn đảo này?

Tôi chẳng thể nào hình dung được ai đó lại triệu hồi được con Karma Dog Familiar này làm thuộc hạ (Familiar).

“Tzuvait ・Aura!”

Tôi dùng ma thuật hỗ trợ lên Raphtalia và Firo để đối đầu với Karma Dog. Con Karma Dog cố cắn tôi bằng hàm răng to lớn của nó.

“Hừm!”

Con Karma Dog cắn chặt lấy cánh tay tôi khi tôi cố giữ lấy nó. Với một tiếng vang lớn, tôi cản được di chuyển của con Karma Dog.

“Khiên Đả!”

Tôi dùng Khiên Đả lên con Karma Dog.

Nếu Raphtalia và Firo có thể lợi dụng được hiệu ứng của kỹ năng này thì tốt.

Nhưng, ngược với suy nghĩ của tôi, con Karma Dog không chịu bất kỳ ảnh hưởng gì. Có phải do nó có được một sức đề kháng cao không?

Trong một lúc, tôi cảm thấy lực cắn của nó yếu đi, nhưng hình như nó hồi phục lại cực kỳ nhanh chóng.

Di chuyển của nó rất nhanh, nhưng tôi đã giữ chặt được nó, nhờ vậy chúng tôi có thể chiến đấu với nó an toàn.

Chúng tôi nhận được rất nhiều kinh nghiệm sau khi đánh bại nó.

Và, cuộc sống hằng ngày của chúng tôi ở hòn đảo này tiếp tục trôi qua như vậy.

Ngày hôm sau, chúng tôi đánh bại một con Karma Squirrel (Sóc Nghiệp Chướng). Đương nhiên, quang nó gồm cả đống con đệ.

Suốt đêm qua, tôi kiểm tra lại những kỹ năng tôi nhận được trong chiếc khiên.

Trùng hợp là tôi có một kỹ năng tên là ‘Heighten Reaction’ (Gia Tăng Phản Ứng) thu hút sự chú ý, thù địch của lũ ma thú.

Tôi dùng kỹ năng này lúc bắt đầu chuyến đi săn.

“Heighten Reaction!”

Tôi nghiêng đầu, bối rối, vì không có gì xảy ra hết. Lúc đó Firo nháy mắt vài lần.

“Chủ Nhân, có cảm giác kỳ lạ như có thứ gì đấy đang bay bay xung quanh á.”

Lúc đầu tôi không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng tôi ngay lập tức nghĩ về nó.

Do cả đám ma thú đang nhắm vào tôi.

Bao gồm cả những con mà các Du hành giả khác đang chiến đấu.

Tầm ảnh hưởng khoảng 15 mét.

Tôi phải ngừng kỹ năng và xin lỗi những Du hành giả khác vì gây phiền phức cho họ. Chuyện này được giải quyết nhẹ nhàng do tôi là Khiên Hiệp sĩ.

Tôi không hề có ý định giấu kín điều này, nhưng có vài tên cứng đầu vẫn thích gây sự với tôi.

Mà, Heighten Reaction không có tác dụng lên những con ma thú có được trí thông minh nhất định.

Chúng tôi tiêu diệt con Karma Rabbit (Thỏ Nghiệp Chướng),và hấp thụ nó vào chiếc khiên.

Ah, nó có một bùa khá hiếm. Dĩ nhiên khi con ma thú bị tiêu diệt, tôi chặt nó ra thành nhiều phần trước khi dùng chiếc khiên hấp thụ.

Tôi tự hỏi chúng tuân theo nguyên tắc như thế nào?

Sau đó, một Khoáng Thạch tên là Đá Tiên Tri rơi ra Hòn đá là một nguyên liệu cần thiết để tăng cường cho vũ khí.

Vì vậy, tôi bắt đầu thu thập nó.

Một món vũ khí tên là Móng Vuốt Karma Dog rơi ra, tôi đưa nó cho Firo... Nhưng kích cỡ lại không phù hợp. Chúng tôi tiếp tục đánh với những con Karma Dog khác, và một món khác với kích cỡ lớn hơn rơi ra.

“Chủ Nhân~ Cái móng vuốt này có điềm xấu~”

“Đừng lo. Nó chắc chắn không bị nguyền rủa đâu.”

“Tuy vậy-... Khi em đá, mấy thứ màu đen phun ra và mấy con quái thú chẳng còn ngon lành nữa. Và còn mềm hơn trước nữa~...”

Ừm... Chắc là do vũ khí mang thuộc tính hắc ám. Con nhóc này muốn một món vũ khí ăn được chắc?

“Còn em thì sao, Raphtalia?”

Kiếm Karma Rabbit rơi ra từ con Karma Rabbit đưa cho Raphtalia.

“Không biết vì sao cơ thể của em trở nên nhẹ bẫng; Thật khác thường.”

Trước khi đi đến một thế giới khác, sử dụng vũ khí rơi ra từ con trùm thật thú vị, nhưng có vẻ nó không tuyệt đến vậy.

Tôi chắc nên hỏi Lão Già ở cửa tiệm vũ khí làm vài món vũ khí từ nguyên liệu của những con Karma.

À thì, vì sức tấn công của chúng cao nên chắc không sao hết.

Chỉ có nhược điểm là không có lớp mạ chống máu, nên vũ khí khó có thể dùng lâu được.

Trong khi ở quán trọ, tôi có thể chuyển chiếc khiên của tôi thành đá mài, và cũng có nhiều chiếc khiên khác đã được mở khóa.

Hãy ưu tiên điều đó trước.

Tôi nên mang vũ khí đến chỗ Lão Già để mạ ngoài... Điều này rất cần thiết cho Đợt Sóng tiếp theo.

Tốt nhất có thể chống lại được khí hậu ở nơi đây.

Lv của chúng tôi càng tăng lên đều đặn, cái cảm giác thảm họa đang đến gần càng trở nên rõ ràng hơn.

Để chống lại mối quan ngại này, tôi sẽ tiếp tục thu thập thêm khiên mới từ lũ ma thú và thêm nhiều khả năng hơn để có thể giải quyết bất kỳ vấn đề nào nảy sinh.

Không cẩn trọng thì tôi không thể làm được gì hết...

Tôi có nên kiểm tra xem khu vực sinh sống của những loài ma thú lạ sau khi Đợt Sóng kết thúc...?

Tôi có trợ cấp của Nữ Hoàng, nên tôi chẳng phải quan tâm nhiều về vấn đề tiền bạc.

Kể cả với Raphtalia và Firo, chúng tôi vẫn đang tiến bước đề thăng sức mạnh bản thân.

Chú Thích

[1] Meunière là phong cách chế biến cá theo kiểu phương Tây. Cá được tẩm bột mì và rán với bơ.

[2] Sashimi: Cá sống được lát mỏng, ăn kèm với xì dầu, gừng, mù tạt,...

[3] 3 giây choáng, 5 giây hôi chiêu mà không tốn quá nhiều SP. Riot đâu Nerf gấp =]].
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.