“Ôi! Malty và Melty! Thật là tốt khi các con bình an trở về sau khi trừng trị được cái Khiên quỷ dữ kia. Tại sao Malty lại bị trói và bịt miệng thế kia!?”
Chúng tôi vào lâu đài, theo lệnh của nữ hoàng thì con khốn ấy và Melty đi trước. Những hiệp sĩ khác đi theo sau.
Cả ba tên kia đều không thích việc tôi dẫn đầu như lãnh đạo đi trước dẫn đường bọn chúng. Dù vậy chúng cũng không thể kêu ca gì cả vì đây là điều mà Nữ hoàng đã tuyên bố vào lúc trước, tôi chính là người góp công lớn nhất.
Firo đã kéo xe chở tất cả về lâu đài, và Nữ hoàng đã thông báo cho ba tên hiệp sĩ kia vấn đề.
Cái chết của tay giáo hoàng vẫn chưa lan ra đến trong lâu đài, vì vậy Nhà thờ Tam Hiệp vẫn còn hoạt động ở đây cho nên các biện pháp đề phòng vẫn cần phải chuẩn bị. Tất cả những tổ chức, thế lực liên quan đến nhà thờ đều bị bắt giữ và chuyển đi.
“Ông thật ầm ĩ khi mở mồm đấy. Có ngậm cái miệng vào không?”
Nữ hoàng tuyên bố như vậy khi bà ấy tiến vào phòng.
Tôi có thể thấy giọng điệu rất là giận dữ.
Khi tôi tiến vào phía sau lưng hoàng hậu, gương mặt tên rắc rưởi đó méo mó tức giận.
“Sao tên kia lại ở đây!? Xử tử hắn ngay lập tức!”
“Ai dám làm điều đó!”
Quyền lực của Nữ hoàng còn cao hơn tên vua rác rưởi này nên tất cả binh lính đều không dám động đây gì.
“Grr.. Nữ hoàng này là kẻ giả mạo! Bắt lấy chúng!”
“Ông... Nhầm lẫn cả ta... Thôi chẳng có ích gì.”
“TA là nữ hoàng người ra lệnh cho ngọn nguồn sức mạnh-”
“Cá!? Đó l-”
“Ta đã đọc và giải mã luật lệ của tự nhiên. Hãy bao phủ hắn trong băng giá!”
Toàn bộ cơ thể của tên rác rưởi bị bao phủ trong chiếc lồng băng.
Hắn cố mở miệng nói điều gì đó, nhưng giọng nói không vang vọng ra khỏi lồng được.
“Thật tình... Từ lúc nào mà ông đã trở nên ngu ngốc như vậy chứ?”
Khi nữ hoàng đóng quạt lại, chiếc lồng băng biến mất.
“Sức mạnh và phép thuật đó, nàng chính là hoàng hậu thật của ta rồi! Có chuyện gì xảy ra vậy?”
Hắn hỏi nữ hoàng với vẻ bán tín bán nghi.
“Chẳng lẽ là do Khiên gây nên-!?”
Chẳng lẽ cái gì ngươi cũng vịn cớ để đổ vấy là do ta làm? Dừng trò ấy lại đi.
Đó là vì sao tôi không thích đến cái nơi này.
“Không phải. Thật tình, ông thực sự tin vào việc ngài Khiên hiệp sĩ đây có loại năng lực như vầy?... Ngu ngốc.”
Bà ta liền tới về phía tên vua rác rưởi đó và — vả vào mặt hắn
Chết lặng, tên rác rưởi lùi lại vài bước trong khi run rẩy, và vì lý do nào đó hắn trừng mắt về phía tôi.
“Đây không phải do Iwatani-sama gây ra, Ta đã nói trước đó rồi.”
“Urgh!”
Hắn lại ăn thêm cái tát nữa.
Khi tên rác rưởi định phản ứng lại, nữ hoàng lại cho hắn tiếp một phát nữa.
“Hãy nghe đây, ông dám xem thường mệnh lệnh của tôi là không được lạm dụng quyền lực của mình và phân biệt đối xử các hiệp sĩ khi tôi đang ở ngoài đất nước này!? Ông muốn có chiến tranh nổ ra à!?”
“Nhưng, nhưng hắn-”
“Không nhưng nhị gì cả! Điều này là cần thiết để hợp tác với nhau để chuẩn bị cho đợt sóng quái vật, và ông là phải giúp đỡ việc này!”
Nữ hoàng la mắng hắn biết sự nghiêm trọng của vấn đề mà hắn chẳng có thể phản đối lại câu nào.
Mục đích của việc này là cho thấy sự ngang bằng của tất cả các hiệp sĩ.
“Rồi bây giờ, hãy để chúng ta giới thiệu lại. Ta là Nữ hoàng của Melromarc, Mirelia Q Melromarc. Ta hi vọng mọi người quan tâm đến.”
“Ah... Vâng.”
“Tôi cũng vậy...”
“Vâng... Thật là tuyệt.”
Tất cả đám hiệp sĩ kia đều đáp lại.
Bọn chúng hoàn toàn sững sờ.
“Ngài Khiên hiệp sĩ, ta có thỉnh cầu nhỏ là ngài hãy dành một ít thời gian ở lại đây một chút.”
“Cho việc gì?”
“Chúng ta hãy bàn việc sau bữa ăn. Những hiệp sĩ trừ Iwatani-sama ra, làm ơn hãy nghỉ tại phòng khách.”
“Vậy còn Mein thì sao?”
Motoyasu hỏi trong khi vẫn lo lắng nhìn về phía con khốn kia, nhưng nó đang bị trói và không thể nói được gì.
“Chúng tôi sẽ có một cuộc nói chuyện nho nhỏ chút về vị trí của cô ta trong đất nước này. Phụ thuộc vào tình hình nên ngài có thể sẽ có đồng đội khác, nên cảm phiền ngài hãy chuẩn bị cho phù hợp.”
“V-Vâng...”
Nhờ thái độ của Nữ hoàng, những tên hiệp sĩ đều được mời ra khỏi phòng chính.
Tất cả người được giữ lại là Raphtalia, Firo, Melty và tôi.
“Fu...”
Tên vua rác rưởi thở phào nhẹ nhõm khi hắn bị những hiệp sĩ khác thấy cảnh khó coi này.
“Định có ý gì mà thở” Fu “... Huh!? Chúng ta vẫn chưa nói chuyện xong đâu!”
“Ở đây không sai! Tất cả mọi thứ đều là từ cái Khiên kia!”
“Đúng vậy!”
Con khốn đó đã được cởi trói và lúc này đang cùng đồng thanh đứng về tên cha rác rưởi của nó.
Đúng là nhiễu sự.
“Mẹ à! Con đã bị cưỡng hiếp bởi tên quỷ dữ đằng kia đó!”
“Và việc đó có gì nào?”
“ ‘Có gì nào’ là sao chứ!? Mẹ à, đó là lần đầu của con! Nó không có nghĩa gì với mẹ sao!?”
“Còn trong trắng ư? Con nghĩ ta không biết ư? Con đã mất nó từ trước đó rồi.”
Oh, vậy là từ đầu đã đéo còn cơ à?
Giờ thì tôi nghĩ về việc đó, ghim cho tôi tội danh cưỡng bức khi con điếm này giả vờ là nhà thám hiểm bình thường, kể cả nếu công chúa có tuyên bố là mình bị cưỡng bức... Khi Thương hiệp sĩ đã cứu được cô ta, nàng đã bị xâm phạm rồi, và tiếng xấu của tôi đã được lan ra.
Nữ nhân mà Thương hiệp sĩ cứu đó, hắn không để ý thấy con đó được đối xử như công chúa sao?
Dù sao thì bây giờ, con khốn này không khác gì một con điếm. Đúng là hay thật.
“S-sao mẹ lại biết!?”
“Sự giả định của con là ta không biết điều mà con lo sợ nhất là gì thật sự hoàn toàn tự phụ đó. Từ lúc đầu, nếu con thật sự có quan hệ với Khiên hiệp sĩ Iwatani-sama, thì sự tình có thể cứu vãn được rồi...”
Nữ hoàng đổi ánh nhìn về tôi trong chốc lát.
Tôi? Với con %^@ rẻ tiền này ư?
“Đừng có đùa nữa!”
“Vậy ta sẽ không tiếp tục ép ngài nữa. Ta mong đợi điều đó với Melty hơn.”
Quả bom đã được ném vào.
“Nàng nói gì vậy!? Melty đáng yêu vẫn còn quá nhỏ!”
“Thực tình mà...!”
Đúng là khó chịu khi đồng ý với tên rác rưởi kia, nhưng có mối quan hệ như vậy với Melty thì có hơi...
Tôi vẫn chưa sa đọa đến mức làm chuyện như vậy với một bé gái.
“Ông thật sự không rõ ư? Có rất ít cơ hội nào tuyệt vời hơn để có thể lập mối quan hệ giao hảo với các thế lực đối địch khác, và ông định làm gì?”
“Ý của nàng là?”
Tôi đã hiểu rồi.
Silt Welt có thể có đức tin vào Khiên hiệp sĩ. Điều này có thể khiến quan hệ giữa hai nước này là đối địch nhau.
Nếu biểu tượng đức tin của họ, Khiên hiệp sĩ, kết hôn với nữ nhân của Melromarc và là thánh nhân ở nơi đây...
Điều như thế xảy ra thì sẽ cải thiện hoàn toàn mối quan hệ của đôi bên, thậm chí họ còn có thể trở thành đồng minh của nhau.
Chuyện có thể trở nên hoàn hảo hơn nếu như Khiên hiệp sĩ có con trong tình huống này.
Sẽ chẳng có lý do gì họ còn là kẻ địch của nhau sau đó cả.
“Không may thay, việc này thế là đủ rồi.”
“Ngài nghĩ vậy à?... Vậy Melty, hãy làm hết sức, chăm sóc Khiên hiệp sĩ Iwatani-sama.”
“K-Không!”
Khi Nữ hoàng đề nghị một cuộc hôn nhân chính trị, Metly cự tuyệt và mặt đã đỏ bừng.
Vâng, đúng là không dễ chịu gì khi phải kết hôn vì mục đích chính trị ở tầm tuổi này.
Đương nhiên, tôi cũng không có ý định gì để giúp đỡ quốc gia này phát triển cả.
Từ bỏ việc đó đi.
“Oh? Ta đã nghe từ Shadow rằng Melty có thể có cơ hội đó.”
“Mắt nhìn của cô ta kém thật.”
“GHừm...”
“Sao vậy. À... Nhóc ghét bị coi là trẻ con à?”
Đúng là lứa tuổi đầy rắc rối.
“Có vẻ như việc này vẫn còn chút hi vọng. Như vậy thì sao? Melty sẽ trở thành nữ hoàng tương lai. Không phải là tốt khi có thể phá vỡ những rào cản của đất nước này từ bên trong sao?”
“Trong trường hợp đó thì tôi đã thành con rối của bà rồi. Hơn nữa tôi cũng không có ý định ở lại thế giới này.”
“Vậy thì cũng không có vấn đề gì... Iwatani chỉ cần khiến cho Melty mang trong mình giọt máu của ngài là được.”
... Đúng thật là khó đỡ để nói lại mà.
Tóm gọn lại, tôi chỉ có thể trở về thế giới của mình nếu tôi có con với gia đình hoàng tộc.
Đồng ý, việc này rất có lợi cho vấn đề ngoại giao.
Tất cả thật là chói lọi và tỏa sáng. Đây là Manga hả?
“Tất cả khả năng để giữ một đứa con gái không đủ khả năng và người chồng bất tài đã bị loại bỏ. Nó là điều tốt lúc này Iwatani vẫn độc thân. Ngài sẽ là đồng minh. Nếu ngài có thể thuần hóa được, thì nữ hoàng tương lai sẽ nằm trong tay ngài.”
(Đoạn này trong TA khá khó hiểu. Nguyên văn: “All the chances of having an incompetent daughter and husband are removed. It is good that Iwatani-sama is still single. You will win over an ally. If you domesticate her, then the next queen will be in the palm of your hands.”)
“Ai mà thèm cái tên xấu xí như hắn!”
Cái con chó cái kia muốn gì?
Mọi người ít nhất phải hỏi ý kiến tôi ch-
“Ngài/Anh ta không xấu trai!”
Cả 3 người Raphtalia, Firo và Melty hét lên phản đối.
Bọn họ bị sao vậy?
“Gì vậy? Ta nói rõ sự thật đây. Các ngươi nổi giận lên và chỉ khiến cho nó là đúng.”
“Xem nào. Việc ngươi không còn trinh tiết nữa cũng không thể tranh cãi được.”
“Điều này không có bằng chứng. Hãy hỏi Motoyasu làm chứng, ta đã từng trong sạch.”
“Không, ta đã biết việc này lâu rồi. Cách ứng xử và lời nói của con không khớp nhau. Malty ạ, sau này muốn dối trá, phải khiến cho nó thật sự đáng tin vào. Mặc dù con có thể lừa dối được ngài Thương hiệp sĩ nhưng đừng hòng qua mặt được ta... Sau tất cả, con luôn dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích...”
Và bắt đầu một bài thuyết giáo của nữ hoàng ban ra cho con khốn đó.
Tuy nhiên, rõ rằng những lời nói đó đều chui từ tai này sang tai khác của con khốn đó; Đúng ra là tất cả mọi người đều không muốn nghe.
Có vẻ việc này đã từng là việc chuyện thường xảy ra.
“Khi em gái con gặp nguy hiểm, con không những tận dụng điều đó mà không bảo vệ em ấy, còn cố tình sắp đặt em mình vào kế hoạch của Nhà thờ.”
(Khó hiểu. Nguyên văn: When your younger sister was involved in a conspiracy, you not only took advantage of it without protecting her, but you even tried to dispose of her with the help of the church.”)
Eh?
Con khốn này không phải bị sắp đặt bởi nhà thờ? Cả tên vua nữa?
Có lẽ cả hai đều ngu...
“Con cũng tưởng rằng mình là nữ hoàng kế vị ư?”
“K-không mẹ nh-nhầm rồi!”
Đúng vậy... Dựa trên những câu chú làm phép, con khốn này tự nhận mình như vậy, tự xưng mình là hoàng hậu.
Nữ hoàng vừa công bố người kế vị tiếp theo là ai, và người đó không phải là con khốn này, mặc dù đó là những gì nó tin tưởng.
“Đây là dối trá!”
“Đây là sự thật không thể chối cãi.”
“... Điều này thật nhỏ nhặt, không chấp nhận được.”
Wow... Tôi vừa mới đoán ra.
Kể cả nếu như có hư hỏng, các người vẫn là một gia đình. Nữ hoàng hoàn toàn là người kiểm soát.
“Tiếp theo, Aultcray.”
Thấy ánh nhìn đó, tên rắc rưởi nhăn mặt lùi lại.
“Ông đã làm gì vậy? Không hề điều tra sự thật mà đã vứt bỏ Khiên hiệp sĩ, người mà quốc gia ta nên đặc biệt cẩn trọng bảo vệ... Tôi thật sự chán ngấy. Người đàn ông phong độ ngày nào tôi đã yêu đi đâu mất rồi?...”
“Đ-điều này là bởi vì Khiên là quỷ dữ.”
“Malty không bị cưỡng bức. Đó là một trò hề. Bây giờ... Ông còn cái gì để nói nữa không?”
“Grrr... Tên khiên là quỷ dữ.”
Có vẻ như có cái gì đi nữa tên rác rưởi này vẫn nhìn nhận tôi là quỷ dữ.
Vào tình hình này, nó chỉ đổ thêm dầu vào lửa.
“Thật tình... Sự thông thái của ông đi đâu hết rồi...? Ông đã hoàn toàn thay đổi rồi!”
Những mạch gân của nữ hoàng nổi lên ngay ở chỗ bà đặt tay lên xoa.
“Có vẻ như cả hai còn không còn có gì để bào chữa cho mình.”
Con khốn và tên rác rưởi cả hai đều tránh đi ánh nhìn đó.
Tôi có thể điều đó là cả hai sẽ không đi xin lỗi tôi.
Điều này đã được đoán trước rồi. Tại sao nữ hoàng lại phải bày cảnh này ra cho tôi xem làm gì?
Cái lũ này chẳng còn suy ngẫm lại những hậu quả mình đã làm.
“Điều này chỉ còn một cách kết thúc, nhưng điều đó không chỉ đi đôi với lời nói.”
Nữ hoàng gập quạt lại chỉ về phía hai kẻ đó và tuyên bố.
“Ta vĩnh viễn tước bỏ hai người khỏi hoàng tộc.”
“Cái gì!?”
“Ehh!?”
Con khốn và tên rác rưởi hét lên kinh ngạc. Có vẻ như chúng không hiểu rõ tội lỗi mà mình mắc phải.
Điều này hợp tình hợp lý thôi.
Ah, cảm giác này thật là dễ chịu. Tôi muốn nhiều hơn nữa.
“Naofumi-sama... Ngài đang cười gì đó?”
“Em không biết ư?”
“Không phải là em không hiểu, nhưng điều này thật là bất lịch sự...”
“Mẫu hậu... Đang rất nghiêm túc.”
“Hm~?”
Firo nghiêng đầu. Con bé hầu như chẳng biết mọi chuyện ra sao cả.
Vâng nó là não chim. Điều duy nhất con bé nghĩ đến chỉ là xe kéo và thức ăn.
“TẠi sao!?”
“Bởi vì những hành động của ông đã vượt quá quyền hạn của bản thân. Nếu như thật sự hối cải, làm cách nào đó cầu xin Iwatani-sama tha thứ đi...”
“Nghĩ rằng ta sẽ tha thứ bọn chúng?”
“Có thể một chút của cải có thể giúp ngài suy nghĩ lại.”
Hối lộ hả... Tôi thích thú đấy, ngày hôm nay tỏ ra khá tuyệt vời đấy.
“Nếu con không còn trong hoàng tộc, điều gì sẽ xảy cho đất nước này?!”
“Đã có Melty. Em ấy còn cao thượng hơn con, cho nên đất nước này sẽ trường tồn.”
Vâng, điều này quá rõ ràng rằng sẽ tốt hơn nếu như để Melty kế vị, so với con khốn kia.
Có vẻ như con bé đã trưởng thành hơn rất nhiều sau sự việc vừa rồi.
“Nếu như ta không còn là vua nữa thì đồng minh của chúng ta sẽ không để yên đâu.”
“Tôi đã lo về việc đó rồi; Ông nghĩ rằng tôi không làm được gì trong suốt 3 tháng vừa rồi sao? Đó là sai lầm lớn đấy.”
“Cá-”
Tên rác rưởi ngạc nhiên đến nỗi không thể thốt nốt câu nói. Miệng hắn chỉ mở ra rồi ngậm lại.
“Hơn hết nữa, ai cho ông quyền triệu hồi các Hiệp sĩ? Cuộc nói chuyện chấm dứt.”
“... Ý nói vậy là sao?”
“Iwatani-sama không nghi ngờ về việc này trước đó ư? Tại sao ta là người quyền lực nhất ở đất nước này, không hề có mặt ở cuộc triệu hồi đó? Ta đang ở bên ngoài cố gắng về việc ngoại giao các mối quan hệ.”
Tôi dĩ nhiên có thắc mắc về việc đó.
Nếu người này này dẫn đầu cuộc triệu hồi các hiệp sĩ thì sự việc đã trở nên êm xuôi hơn rất nhiều.
Chúng tôi có thể bị thao túng và sử dụng sức mạnh hết mức rồi.
Sau cùng, tôi cũng đã dễ dàng bị thao túng khi đến thế giới này rồi.
Có thể nữ hoàng muốn cách nào đó đẩy nhị công chúa Melty về gần tôi, và nó có thể khiến cho cuộc hôn nhân chính trị trở thành một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
“Đầu tiên, có những vấn đề cần phải giải quyết trước. Đất nước này... Là quốc gia thứ tư triệu hồi được bốn hiệp sĩ theo chỉ định của hội nghị thế giới.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]