Chương trước
Chương sau
“Ông chú ơi! Ông chú! Ông chú!”

Tôi liên tục gõ cửa cửa hàng vũ khí đã đóng cửa.

Sau 1 lúc khó chịu, thì ông chú cửa hàng cũng đã mở cửa

“Có việc gì vậy nhóc khiên. Cửa hàng đóng cửa lâu rồi đấy.”

“Không phải việc đó”

Tôi cho ông chú xem Firo-đương nhiên là đang mặc áo choàng của tôi.

“Nhóc à, đừng có đến khoe khoang nếu như chú mua được nô lệ đẹp chứ.”

“Sai rồi”

Ông ấy nghĩ tôi là ai chứ!

Nếu tôi mà gặp cái tôi trong đầu ông chú này nghĩ ra, tôi sẽ ra tay không thương tiếc.

“Chủ nhân? Sao vậy?”

“Im lặng đi”

“Không”

Khỉ thật! Chuyện gì vừa xảy ra vậy!

Sau khi chứng kiến sự việc ấy tất cả đều loạn hết cả lên.

Tay buôn nô lệ mồm há hốc chỉ về phìa lồng sắt, nhân viên của hắn cũng chẳng kêu lên 1 tiếng kinh ngạc

Ngay cả Raphtalia cũng không nói nên lời.

Firo thật sự muốn ở bên tôi đến mức phải biến thành người ư?

Trước khi để ý đến điều này tôi đã bế nó đến cửa hàng của ông chú rồi

“Hắt-ttt xì”

X-xoạt! Rẹt!

Nó lại biến hình và tôi nghe thấy tiếng vải rách. Cái con chim này! Quần áo chứ đâu phải là đồ có sẵn đâu.

“Wha..”

Ông chú cũng lặng người chứng kiến việc này.

Firo lại biến hình trở lại dạng người tiếp và nắm lấy tay tôi. Mảnh vải của chiếc áo choàng rách rơi xuống đầu nó.

“Giờ thì chú hiểu tinh hình rồi chứ”

“Ye-yeah”

Ông chú dẫn tôi vào quán với vẻ mặt phức tạp.

“Vậy, lý do nhóc tới đây là vụ trang bị cho cô nhóc này.”

“Về vấn đề ấy, có loại trang phục nào không bị hư hỏng khi cô nhóc này biến đổi không?”

Dù vậy tôi biết là khá vô lý khi đòi hỏi ông chú như vậy.

“Nhưng mà tại sao cô bé lại biến thành con người?”

Đúng vậy. Nghĩ lại thì tại sao Firo lại biến thành con người vậy?

Trong dạng người thì chỉ có đôi cánh trắng là biểu hiện của loài Filolial. Còn lại thì là 1 cô gái tóc vàng óng với đôi mắt xanh nước biển, trông rất giống 1 thiên thần dễ thương mà trong sách vẽ bước ra vậy.

Con bé vào khoảng 10 tuổi, thể chất khá giống Raphtalia lúc trước đây.

Ụcccc...

Âm thanh quen thuộc ấy..

“Chủ nhân à Firo đói”

“Chịu với nó đi”

“Không”

Gừm! Cái quái gì diễn ra vậy

“Nhóc muốn ăn hả? Ta có chút thức ăn này..” -Ông chú vừa nói tay đang cầm bát và nồi súp.

“Dừn...”

“Huraay, cảm tạ bữa ăn” -Nhanh như chớp Firo chộp lấy nồi súp và húp hết sạch, tất cả.

Tất cả chỉ trong tích tắc...

Firo trả lại nồi súp cho ông chú đang choáng váng nhìn lấy tôi.

“À-ừm xin lỗi”

“Nhóc chỉ cần đãi ta 1 bữa sau viêc này”

Tôi càng cảm thấy ái ngại hơn, chắc sẽ là còn nhiều nữa đây.

“Vậy thế này, ta có chút quần áo cho người thú có khả năng biến đổi.. Nhưng ta nghĩ nhóc tốt hơn là đến cửa hàng quần áo.”

“Chú đang bảo tôi vào đêm khuya vắng như thế này, đến 1 cửa hàng quần áo mà ai-cũng-biết ‘danh tiếng’ tôi với 1 cô nhóc không mảnh vải che thân? Hơn nữa lại còn khả năng biến thành quái thú.”

“Cũng đúng, đợi 1 chút...”

Tôi vẫn nghe thấy tiếng sột soạt sau cửa hàng.

“Ta cũng chắc còn loại nào vừa với kích cỡ của cô bé nên đừng có hi vọng nhiều”

Sau 1 hồi ông chú mới quay ra.

“Rất tiếc, không có trang bị nào vừa với cỡ của cô nhóc khi biến đổi.”

Rốt cuộc phải làm sao đây, còn giải pháp nào không? Chẳng lẽ lại không có quần áo nào vừa cho cô nhóc nhìn tôi chăm chú và đang ôm chặt tay tôi ư?

Không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải tự tay đi giải quyết thôi.

“Chủ nhân”

“Không biến đổi nữa”

Dù gì tôi cũng có dùng dấu ấn nô lệ, cũng phải cấm Firo biến hình vào lúc này. Một phần vì có thể xảy ra rắc rối còn lại là quái thú có thể biến hình người khá là hiếm.

“Không”

Gừ... Cô nhóc này có vấn đề gì vậy. Nó luôn chống lại những gì tôi nói.

Hay là đang trong thời ký nổi loạn. Nghĩ lại trước đây Firo sau khi nở không như vậy.

“Đơn giản là nếu ở dạng kia, chủ nhân sẽ không ngủ với Firo”

Firo bám chặt vào tay tôi hơn và khuôn mặt nở đầy nụ cười.

“... Tại sao ta lại phải ngủ cùng nhau?”

“Vì em cô đơn mà.”

“Ahhh... Nói như thế nào đây nhỉ, nhóc luôn thô lỗ à?-Ông chú chen vào.

Tôi không đến thê giới này để trông trẻ.

“À mà Raphtalia đâu rồi nhỉ?”

“Cuối cùng cũng bắt kịp” -Raphtalia thở hổn hển bước vào cửa hàng.

“Ngài đột nhiên chạy đi... Em tìm khắp nơi”

“Ah, xin lỗi”

“Aaa, chị Raphtalia” -Firo vui vẻ vẫy tay.

“Nói trước chủ nhân là của em, ok?”

“Con bé nói gì vậy?”

“Ta không phải đồ vật mà sở hữu. Nói đúng hơn là cả 2 là của ta.”

Đương nhiên ý tôi họ là nô lệ rồi.

“Được rồi, bây giờ đành phải tìm thợ may quần áo cho cô nhóc này nên hãy quay lại vào ngày mai”

“Xin lỗi vì đã làm phiền”

“Cảm ơn về bữa ăn”

“Đúng là... Nhóc làm ta hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác”

Tôi rời khỏi cửa hàng vũ khí và định quay trở lại nhà trọ thì Raphtalia liền nói

“Tay buôn thú muốn ngài quay lại”

“Hmm? Hiểu rồi”

Chúng tôi trở lại lều buôn và hắn đã đứng đợi sẵn nghênh đón.

“Chà, đúng là sự phát triển đáng kinh ngạc, đương nhiên.”

“Uhm”

“Giờ thì tôi đã hiểu lý do tại sao hiếm gặp con Vua Filolial như vậy.”

“Ngươi biết sao?”

“Đương nhiên, ý tôi là cả Khiên hiệp sỹ cũng hiểu mà”

Gì vậy? Hắn nói vòng vo lý do là sao?

“Ngài không hiểu?”

“... Không vậy hãy nói đi”

Tay buôn nô lệ chỉ tay về Firo trong dạng người đang khoác mảnh áo choàng rách.

“Vua loài Filolial, có khả năng biến đổicấp cao, chúng có thể biến thành các con Filolial bình thường để tránh ánh mắt con người, đó là những gì chúng ta suy đoán được.”

Hiểu rồi... Chúng có khả nang biến đổi rồi nấp vào đàn Filolial nên không ai có thể biết được hình dạng của vua loài Filolial ra sao, còn chưa nói khả năng biến thành người nữa.

“Chà chà, chứng kiến loại Filolial quý hiếm này quả là được mở mang tầm mắt. Thật ấn tương tài năng nuôi thú của Khiên hiêp sĩ, đương nhiên rồi.

“Cái gì?”

“Có thể nuôi 1 con Filolial bình thường thành nữ hoàng... Phương pháp ngài sử dụng là gì vậy?”

... Giờ thì có thể hiểu mục đích của tay buôn này rồi, hắn muốn biết cách nuôi Filolial thành vua/nữ hoàng. Đây là loại thú khá hiếm, lại có khả năng biến hình. Cho nên hắn có thể được lợi nhuận lớn qua việc bán chúng với số lượng lớn.

“Theo ta chắc là do sức manh của Khiên thần.”

Đúng là có lý do vì tôi có khiên có kỹ năng ‘bội trưởng’ nên mới tác động đến thú nuôi, khiến cho nó lớn như vậy.

“Ngài hiệp sĩ à, tôi có thể trả cho ngài bao nhiêu ngai muốn chỉ cần ngài chỉ tôi phương pháp thôi.”

“Ta đã nói rồi đây”

“Vậy thì, Tôi sẽ tặng ngài thêm con Filolial nữa, hãy thử...”

“Ta từ chối”

Nếu đúng điều đó xảy ra sớm muộn gì tôi cũng rỗng túi, lúc này còn đang phải lo vấn đề quần áo cho Firo. Còn chưa nói khoản phàm ăn của nó nữa chứ.

“Haizz... Nghĩ đến các khả năng. Ta nghĩ có thể là nó.”

“Nó là gì xin ngài hãy nói”

Ánh mắt tay buôn nô lệ sáng lên.

Nó làm tôi phát ốm.

“Ta từng cho nó ăn thịt của con quái vật lớn trong đợt sóng ma quái vừa rồi. Có khả năng điều đó gây ảnh hưởng.”

Dù bịa ra thì điều đấy cũng hơi khó tin nhưng đúng là Firo đã ăn.

“Hmm.. Vậy điều ấy không khả thi rồi”

Đương nhiên là hắn sẽ không dễ mắc lừa vậy, vẫn tiếp tục không ngừng

“Tôi có thể cung cấp trứng Filolial bất kỳ lúc nào vậy nên làm ơn hãy nuôi thêm, đương nhiên rồi.”

“Nếu có thể thì ta đã làm..”

“Nếu ngài thành công, ngài có thể kiếm được bộn tiền”

“Hmm, nếu rảnh ta sẽ nghĩ về việc ấy”

Rút cục tôi cũng dứt được sự bám đuổi của hắn và trở ra.

“Ngài xong chuyện rồi ạ?”

“Ừm”

“Tiện đây chúng ta nên làm gì bây giờ?”

“Vấn đề gì vậy?” -Firo xen vào, dấu chấm hỏi về cô nhóc vẫn còn lớn.

“Về nhóc đấy”

“Ah, Firo sẽ ngủ với chủ nhân”

“Không được”

“Aaa không công bằng! Chị Raphtalia chỉ muốn giữ chủ nhân cho bản thân mình ~”

“Kh-không có”

Có vấn đề gì với 2 người này không biết.

“Được rồi, Firo vẫn ngủ ở chuồng như mọi lần”

“Không”

Mênh lệnh của tôi lại bị cãi lại bởi 1 con chim.

“Em sẽ ngủ với chủ nhân”

... Giống hệt đứa trẻ tức giận làm nũng vì chúng muốn ngủ với cha mẹ mình.

“Được rồi, ta hiểu rồi.”

“Naofumi-sama!?”

“Kể cả ta có bắt ép cô nhóc, chắc chắn nó sẽ lẻn vào lúc đấy phải không?”

“Đúng.. Thế, nhưng...”

Raphtalia không thoải mái lẩm bẩm.

“Nhưng phải đông ý với ta là không biến hình tùy tiện trước mặt mọi người”

“Okaaaay!”

Thật sự là cô nhóc này có hiểu? Thôi sao cũng được. Mong rằng ông chú cửa hàng vũ khí có cách nào đó, đành quay lại quán trọ vậy.

Thời gian rảnh rỗi còn lại để học và pha chế dược liệu đều đi tong, tất cả điều dồn vào vụ việc Firo biến thành người vao hôm nay.

“Yay! Giường đệm mềm quá”

Tôi nhắc nhở Firo đang nhảy qua nhảy lại rồi quyết định nghỉ ngơi sớm.

... Nóng quá!

Sao lại nóng như vậy!?

“Uuuu..”

Tôi không thể cử động được.

Chuyên gì xảy ra vậy?

Tôi mở mắt ra và trước mặt là 1 khoảng màu trắng.

Tôi đang được bao bọc bởi đôi cánh.

“Uwhm.. Ư”

Cả chiêc giường đang thở điều?

Tôi dần nhận ra mình không đang ở trên giường mà là đang ở trên người của Firo, con bé đã biến hình.

Vào lúc này nó xoay mình, rơi khỏi giường và ôm lấy tôi như cái gối.

“Dậy.. Dậy ngay! Con chim béo ú kia!”

“Khoongg”

“Việc gì xảy ra thế này” -Raphtalia kêu lên vẫn đang ngái ngủ.

“Raphtalia, giúp ta với!”

Con chim này vẫn không tỉnh dậy dù tôi đã đấm liên tục. Sức tấn công của tôi quá thấp.

“Dậy nào Firo”

Firo lại lăn tiếp tục.

Rắc.. Rắc... Âm thanh đáng lo ngại, đây là sàn nhà gỗ.

“Dậy”

Tuy nhiên Firo vẫn làm tôi nghẹt thở và chả có dấu hiệu là nó sẽ thức dậy.

“Thức dậy ngay!”

Raphtalia cố gắng mở cánh tay của Firo ra và tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội ấy để thoát ra ngoài.

“Phù... Đây chỉ là buổi sáng đầu tiên và nó thật tồi tệ”

“Oáp”

Firo nhận ra là tôi không còn ở đấy nữa và dần dần mở mắt.

Firo thấy tôi lẫn Raphtalia đang nhìn về phía mình và nó chỉ nghiêng đầu.

“Có chuyện gì vậy?”

“Đầu tiên trở lại hình người ngay”

“Hả... Em vừa mới dậy mà”

Gừ! Đây là mức giới hạn mà tôi có thể chịu được rồi.

Tôi giải phong ấn nô lệ và chọn mục hạn chế, mọi mệnh lệnh của tôi là tuyệt đối.

“Biến hình lại người”

Tôi chỉ và ra lệnh cho Firo

“Ehh... Em muốn ngủ với chủ nhân 1 chút nữa thôi mà”

Việc chống đối mênh lệnh sẽ kích hoạt phong ấn nô lệ, lời nguyền màu đỏ xuất hiện trước vùng bụng Firo.

“Aaa...”

“Nếu không nghe lời thì nó sẽ đau hơn”

Lời nguyền đỏ tỏa sáng lan ra khắp người Firo.

“Khooooong...”

Sau đó, một hình xuất hiện ở cánh Firo. Nó bay đến chỗ phong ấn và với tiếng nổ, nó đã ngừng tỏa sáng.

“Hả”

Tôi kiểm tra trạng thái thú nuôi. Vì lý do nào đó mà phong ấn không hoạt động nữa

Tôi thử lại lần nữa nhưng dù bao nhiêu lần thì kết quả vẫn không thay đổi.

Khỉ thật! Tôi mua 1 con thú và nó phải nghe lệnh tôi.

Tên buôn nô lệ.. Ta sẽ đến chỗ ngươi, cứ ở đó mà rửa cổ đợi ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.