Mặc dù Hồng Đĩnh còn chưa gật đầu, thế nhưng mọi người đều coi đây là lãnh địa, là quân doanh sắp tới của mình rồi. Cho nên mọi người đều xắn tay vào bắt đầu công việc, đầu tiên là phạt cỏ dại chuẩn bị làm nền cho doanh trại mới, vừa khảo sát địa thế, nhằm xây dựng quân doanh như nào cho tốt.
Sau khi cơm tối xong, mọi người đều đi ngủ thật sớm, tất cả đều hận là ngày mai sao không lập tức đến ngay. Sáng hôm sau, mới tờ mờ sáng, tất cả mọi người đều đã dậy và trong nháy mắt tất cả đã chỉnh trang hoàn tất.
Hồng Đĩnh để các hầu hết binh sĩ cùng với thợ thủ công mới gia nhập lại, chỉ dẫn theo hơn trăm cận vệ quân, cỡi ngựa theo hướng Đông bắc chạy tới, Đỗ Quý cũng tò mò theo đi.
Phóng ngựa đi tới được một đoạn, mọi người có cảm giác như mặt trời đang từ từ hiện ra trước mắt. Ánh nắng mặt trời xuất hiện từ nơi xa bắt đầu trải rộng trên mặt đất. Mọi người đều biết trước mắt chính là đường chân trời, nếu không làm sao có được cảnh sắc tươi đẹp này?
Mặt trời lên mỗi lúc một cao, nhưng không hề làm cho mọi người có cảm giác chói chang. Rồi mọi người bỗng cảm thấy trước mắt sáng ngời, một bãi cát trắng xóa cùng mặt biển màu xanh biếc mênh mông lập tức xuất hiện trước mắt, một làn gió biển nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mọi người.
Tất cả mọi người đều lặng im chiêm ngưỡng vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên. Tâm hồn chìm đắm trong cảnh sắc mênh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-troi-day-cua-de-che-dai-viet/652419/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.